Thẩm Miên nhàn nhạt nói: “Em chính là người như vậy, từ trước tới nay vẫn luôn không che dấu gì ở trước mặt anh Hạ, em không ngại anh chuyển đạt lại những lời em đã nói đến với anh ấy.”
Nguyễn Dễ Khiêm đột nhiên cười vang, “Làm nửa ngày, anh mới là vai hề, việc này là anh xen vào việc người khác, xin lỗi”
“Việc này không có gì đúng sai, anh cũng là thương em gái nên sốt ruột, em có thể lý giải” Thẩm Miên có chút hâm mộ nói: “Trình tiểu thư thực may mắn, có nhiều người yêu thương chị ấy như vậy”
Nguyễn Dễ Khiêm ám chỉ nói: “Em cũng thực may mắn”
Một cô gái nhỏ từ nông thôn ra tới, nếu không đủ may mắn, sao có thể nhấc lên quan hệ với bọn họ?
“May mắn của em, đều là dựa vào chính em nỗ lực mới có được, cũng không dễ dàng.” Thẩm Miên cười khổ một tiếng.
Đôi mắt Nguyễn Dễ Khiêm nhíu lại, trong lòng lộp bộp một chút, cũng không biết có phải hoa mắt hay không, hắn thế nhưng cảm thấy biểu tình cười khổ vừa rồi của Thẩm Miên thế nhưng có chút giống mẹ hắn khi còn trẻ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play