Có một số việc, trong lòng Nguyễn Linh Ngọc rất rõ ràng.
Con gái mất tích nhiều năm như vậy, cuộc sống nhất định rất vất vả, còn không biết ngày tháng năm nào mới có thể tìm được, có khi tìm được, đều đã gả làm vợ người ta, dù cho chưa gả chồng, nhất định cũng không có được hưởng nền giáo dục tốt.
Con gái như vậy, cô có thể đặt ở lòng bàn tay để yêu thương, nhưng gả cho Hạ Nam, Phó Hoa khẳng định sẽ không đồng ý, Hạ Nam cũng sẽ không đồng ý.
Cô không thể để cho con gái bị người ta khinh bỉ, dù sao con gái và Hạ Nam cũng chưa từng gặp nhau, cũng không có tình cảm, còn không bằng về sau tìm một người bình thường gả cho, có nhà bọn họ làm hậu trường, cũng không ai dám ức hiếp cô.
Trình Hi Ninh đã sớm biết bác sẽ nói như vậy, cho nên mới thề son sắt không tranh đoạt với em họ, cô ôm chặt Nguyễn Linh Ngọc, nói: “Bác, đều do cháu, lại nhắc tới chuyện thương tâm của bác.”
“Không có việc gì, không trách cháu.”
Nguyễn Linh Ngọc sờ sờ tóc cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT