Tiểu Thúy và Đại Quân đối với quyết định của Thẩm Miên cũng không quá ngoài ý muốn, cũng không can thiệp quyết định của cô.
Cùng Thẩm Miên ở chung một khoảng thời gian, hai người đều biết tính tình của Thẩm Miên, cô không quá coi trọng tiền, không phải một người đặc biệt keo kiệt, chỉ cần là người thiệt tình đối tốt với cô, cô sẽ đối với người ta càng tốt hơn.
Đây cũng là lý do khi hai người nghe nói đi thủ đô, đều nguyện ý không hỏi tiền đồ mà đi theo Thẩm Miên.
Đi theo Thẩm Miên, trong lòng bọn họ kiên định.
Từ sau khi Thẩm Miên nói ra chuyện cho vay tiền, Đỗ Hiểu Huy vẫn luôn cố nhịn không khóc, sau khi Đại Quân đánh xe bò ra khỏi thành phố, hắn rốt cuộc không nhịn được nữa, lặng lẽ lau nước mắt.
“Anh Quân, nói ra, anh cũng đừng chê cười em, em là thật sự không nhịn được, em quá cảm động, Miên ngày thường chưa bao giờ nói cái gì tình thâm ý trọng, em cho rằng, cậu ấy chỉ coi em như một người bạn bình thường, không nghĩ tới, cậu ấy lại tin tưởng em như vậy, mượn tiền của cậu ấy còn đỡ, nhưng phần tình nghĩa này của cậu ấy, đời này em cũng không trả hết”
Nói xong, hắn lại lau nước mắt một phen.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play