“Lục Tư Viễn, em làm gì?” Lý Thu Mai lập tức tiến lên, giữ chặt Lục Tư Viễn đang nổi trận lôi đình.
Cô đã sớm phát hiện quan hệ của hai học sinh này không thích hợp, quả nhiên, dám làm ra chuyện như vậy, thật là đã làm cho cô mất mặt, dạy học nhiều năm như vậy, chưa từng gặp được học sinh quá khó chơi như này.
Lục Tư Viễn đẩy Lý Thu Mai ra, hắn muốn đi đánh rụng mấy chiếc răng cửa của Tôn Hà, để Tôn Hà biết hậu quả của việc nói dối.
“Đánh nhau không phải cách để giải quyết vấn đề, người thông minh giỏi về bình tĩnh” Hạ Nam vẫn luôn trầm mặc lạnh lùng lại ra tiếng, trên mặt hắn không có bất luận biểu tình dư thừa gì, nhưng lời nói ra lại uy tín mười phần.
Lý Càng không ngờ Hạ Nam sẽ đề điểm cho Lục Tư Viễn, kỳ quái nhìn hắn một cái, không lên tiếng.
Phó hiệu trưởng cũng nhìn thoáng qua Hạ Nam, trong lòng có hơi chút không hiểu, người này cùng Lý Càng đi tới, không cho thấy thân phận, nhưng trực giác nói cho hắn đây là một nhân vật lớn.
Lục Tư Viễn đối thượng với tâm mắt của Hạ Nam, cả người ngẩn ngơ, hỏa khí tức khắc áp xuống, Hạ Nam nói rất đúng, hiện tại càng động lên, càng không thể giải thích rõ ràng.
Giờ phút này đầu của hiệu trưởng đã mau bốc khói, lần này trước mặt người ngoài, đã ném sạch thể diện của trường học.
Đứa trẻ mới choai choai, không lo học hành, thế nhưng ở trường học làm loại sự tình đồi phong bại tục này, hư hao danh dự của trường học bọn họ, hắn muốn lập tức khai trừ hai học sinh này.
“Cô Lý, đi mời phụ huynh của bọn họ đến đây”
“Vâng.”
Lý Thu Mai đang chờ câu nói này.
“Từ từ.”
Thẩm Miên vẫn luôn cúi đầu, đột nhiên ngẩng đầu gọi Lý Thu Mai lại.
“Chờ cái gì mà chờ?” Lý Thu Mai quay đầu trừng mắt nhìn cô một cái, “Làm ra chuyện như vậy, khiến trường học mất mặt, khai trừ em là còn nhẹ.”
Thẩm Miên trước đó cũng không nghĩ tới, nam sinh kia dám nói loại lời bịa đặt này, cô biết, thậm chí càng ở trong loại tình huống khó giải thích rõ ràng này, càng phải bình tĩnh.
Lục Tư Viễn còn nhỏ, chưa kiến thức được nhiều như cô, thiếu kiên nhẫn, nhưng cô cần thiết phải duy trì đầu óc thanh tỉnh, cô hít sâu một cái, nhìn về phía hiệu trưởng, chất vấn.
“Lời Tôn Hà nói, chẳng lẽ không cần tìm người chứng thực một chút sao?”
“Chứng thực cái gì?” Vẻ mặt Lý Thu Mai khinh thường, “Nhiều người thấy được như vậy, còn cần ai chứng thực nữa?”
“Hắn nói nhìn thấy được? Nhưng trong WC không chỉ có một mình hắn.” Ánh mắt Thẩm Miên nhìn Lý Thu Mai lạnh đi vài phần, cô trước kia cho rằng, Lý Thu Mai chỉ không thích học sinh đở, cho nên đối với cô tương đối nghiêm khắc, nhưng hiện tại xem ra, không chỉ đơn giản như vậy.
Lý Thu Mai này lòng dạ hẹp hòi, lại mang thù, đắc tội một lần, sẽ nhớ kỹ rất lâu, tóm được cơ hội sẽ ra sức dẫm, căn bản không có phẩm đức mà một giáo viên nên có.
Con bé chết tiệt kia, còn cãi bướng, Lý Thu Mai chỉ về phía mấy người Đỗ Hiểu Huy, “Các em nói xem, các em có phải đều thấy được hay không.”
Đỗ Hiểu Huy nhấp môi một chút, không lên tiếng, hai nam sinh khác tham dự đánh nhau cũng không lên tiếng.
Đánh nhau bọn họ thừa nhận, nhưng loại lời đổi trắng thay đen này, bọn họ thật sự khó nói nên lời, rốt cuộc lúc ấy không chỉ có mấy người bọn họ ở nơi đó.
Tôn Hà thấy thế, tức khắc nóng nảy, “Bọn họ chính xác đã hôn môi, chúng ta đều thấy được.”
“Mày lại nói bậy?”
Lục Tư Viễn nghẹn đến sắc mặt đỏ bừng, hắn hiện tại thật sự rất muốn đánh người, nhưng hắn nghĩ đến lời Ha Nam nói, vẫn cố nhịn xuống, “Rõ ràng là ta đi WC......”
Lý Thu Mai trực tiếp đánh gãy lời Lục Tư Viễn, không cho hắn cơ hội biện giải, “Hiệu trưởng, dạy hư không khí trường học, tình tiết không phải nghiêm trọng bình thường, loại học sinh này chính là con sâu làm rầu nồi canh, cần phải khai trừ, bằng không học sinh đều học theo bọn họ, ai còn có tâm tư chăm chỉ học hành?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play