Khóe miệng Nguyễn Dễ Khiêm không chịu khống chế run rẩy vài cái, dù thế nào hắn cũng không có biện pháp liên hệ người trước mắt với cô em gái đáng yêu năm đó.
Nhìn thấy Lưu Tú Tú, tâm tình của Trình Hi Ninh cũng đột nhiên tốt lên, nói: “Anh Dễ Khiêm, đây chính là em họ sao?”
“Không phải anh nhìn một cái là có thể nhận ra em gái sao?” Hạ Nam cũng nhàn nhạt nói một câu.
Khóe miệng Nguyễn Dễ Khiêm lại lần nữa run rẩy một chút, thập phần khẳng định nói: “Cô ấy không phải em gái tôi, em gái tôi lớn lên không phải như vậy”
Nói xong, hắn lại nhìn về phía Hạ Nam, nói: “Anh cũng biết, em ấy lớn lên không phải như thế này.”
Khi em gái hắn đi lạc, Hạ Nam đã lớn, cũng biết bộ dáng em gái hắn như thế nào.
Nghe hắn nói như vậy, cảnh sát vội nói: “Năm đó thời điểm em gái anh đi lạc mới có hai tuổi, đã qua rất lâu, diện mạo khẳng định cũng sẽ xảy ra biến hóa, anh chỉ bằng vào bề ngoài phán đoán, như vậy là không đúng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT