“Con mụ chết tiệt kia, mày nói ai xấu hả?” Nghe người khác nói con trai của mình xấu, Vương Nhị Phượng không vui.
Hành vi của cô cũng coi như là gián tiếp thừa nhận lời nói của bác gái kia, mọi người càng thêm tin tưởng Thẩm Miên.
Vì thế, mọi người lại đem đầu mâu đều chỉ hướng về phía Vương Nhị Phượng.
Vương Nhị Phượng dù lợi hại, cũng không tranh cãi được với nhiều người như vậy, cô tức đến đỏ mặt tía tai, Cố Kiến Bân cũng bị những người này mắng cho trên mặt không có ánh sáng, hắn rốt cuộc không ở nổi nữa, lôi kéo Vương Nhị Phượng rời khỏi đám người.
Vai chính vừa đi, người vây xem không có náo nhiệt để nhìn, cũng liền chậm rãi tan đi.
Ba người lại trở về trong tiệm, nghĩ đến sự tình phía trước, Tiểu Thúy vẫn còn sợ, “Miên, còn may bạn thông minh lại bình tĩnh, vừa rồi Vương Nhị Phượng vừa ầm ï lên tớ đã luống cuống, cũng không biết phải làm sao.”
Thẩm Miên cười một chút, “Đối phó với loại người như Vương Nhị Phượng này, cậu nhất định không được sợ, càng hung dữ càng tốt, cô ta chỉ bắt nạt kẻ yếu, cô không nói lý, cậu so với cô ta còn không nói lý hơn là được, dù sao cũng đừng sợ cô ta”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT