“Hiện tại mới biết đến chuyện lớn cả đời của con, vậy mấy năm trước bố mẹ đã làm gì?” Lục Tư Viễn lạnh mắt nhìn Phùng Trăm Vạn, “Nhìn ba ăn đến phệ cả bụng, mấy năm nay sống không tồi đi? Khi đó sao không nhớ tới đón con, cũng không nhớ nổi gọi điện thoại trở về?”
“Việc này không trách ba con” Lục Vân sốt ruột giải thích, “Là chúng ta chuyển nhà, đánh mất số điện thoại trong thôn.”
“Địa chỉ trong nhà hai người cũng quên mất luôn sao?”
Một câu của Lục Tư Viễn, trực tiếp hỏi cho Lục Vân cùng Phùng Trăm Vạn đều không tiếp được lời.
Lục Tư Viễn thấy thế, hừ lạnh một tiếng, “Hai người đừng uổng phí tâm tư nữa, con sẽ không đi cùng hai người.”
Thấy thái độ hắn thập phần kiên quyết, Lục Vân lại khóc lên, Cao Trường Xuân đưa cho Lục Van một ánh mắt, ý bảo đi ra bên ngoài nói.
Hai người tới cửa sân, Cao Trường Xuân sau đó mới thần thần bí bí nói: “A Vân, chị nói với em, Tư Viễn không muốn đi thủ đô với các em, khẳng định có nguyên nhân khác.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT