Người đi ngang qua thấy một màn như vậy, không khỏi đều tò mò nhìn qua, da mặt Cố Kiến Lễ cũng đủ dày, một chút cũng không cảm thấy ngại, hắn cảm thấy, muốn cưới được người vợ xinh đẹp như Thẩm Miên, da mặt phải đầy mới được.
Hai người mắt to trừng mắt nhỏ, đứng hơn nửa giờ, Tiểu Thúy tri kỷ dọn một cái ghế lại đây cho Lục Tư Viễn, Lục Tư Viễn bắt chéo chân ngồi lên, vui vẻ thoải mái nhìn chằm chằm hắn.
Mặt trời tháng ba ấm áp, không nóng không lạnh, hắn coi như ngồi ở đây phơi nắng.
Lúc mới đầu, Cố Kiến Lễ không đi, hắn cứ đứng ở đây chờ Thẩm Miên, nhưng mắt thấy đến giữa trưa, chân hắn đều đã mỏi, mà Thẩm Miên còn chưa có xuất hiện, hắn liền muốn rút lui, nghĩ ngày mai lại đến, nhưng Lục Tư Viễn căn bản không cho hắn cơ hội này, ngăn đón không cho đi.
Chân cẳng hắn không tốt, cũng không có cao như Lục Tư Viễn, đánh không lại, nghĩ đối phương là anh của Thẩm Miên, cũng không thể đánh, chỉ có thể chịu đựng.
Tới giờ cơm, Tiểu Thúy đóng gói một phần khoai tây thịt cho Lục Tư Viễn, Lục Tư Viễn một bên ăn, một bên cố ý dụ hoặc hắn, bụng Cố Kiến Lễ kêu ục ục, nuốt nước miếng.
Hai người giằng co đến hơn 3 giờ chiều, tính thời gian, Thẩm Miên đã sắp tới đây, Lục TU Viên mới thả cho Cố Kiến Lễ rời đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play