Thẩm Miên lên xe, Hạ Nam liền quay đầu xe, tuy rằng trên đường tuyết đọng rất sâu, nhưng người đi trên đường cũng rất nhiều, mùng hai tết, mọi người đều vội vàng đi chúc tết thân thích.
Người đi đường nhìn thấy bọn họ ngồi ở trên ô tô, không khỏi hâm mộ.
Tuyết dày, đường trơn, Hạ Nam lái xe rất chậm, Thẩm Miên thưởng thức cảnh đẹp ngoài cửa sổ, đang định thu hồi ánh mắt, lại đột nhiên nhìn thấy phía trước có ba hình bóng quen thuộc, cô nhăn mày, vừa lúc người phía trước, cũng quay đầu nhìn lại đây.
Hạ Nam cũng thấy được ba người phía trước, hắn mặt vô biểu tình quay đầu nhìn thoáng qua Thẩm Miên, “Muốn dừng lại lên tiếng chào hỏi hay không?”
“Không cần” Thẩm Miên quyết đoán lắc đầu, “Bọn họ một nhà ba người vui vẻ như vậy, hiện tại nhìn thấy em, có khi còn cảm thấy đen đủi”
Hạ Nam nhấp môi một chút, không có ra tiếng.
“Dượng, cô, hai người nhìn người trên xe, có giống Miên không?” Ở nông thôn rất ít ô tô đi lại, cho nên mỗi lần nhìn thấy ô tô, Chu Tư Vũ đều sẽ nghĩ đến Hạ Nam, xe cách bọn họ chỉ có mấy mét, cô cảm thấy người ngồi trên xe có hơi chút giống Thẩm Miên cùng Hạ Nam.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play