Lục Tư Viễn xào rau không tính là rất ngon, nhưng so sánh với nhiều người, cũng coi như có thể, hắn nấu năm, sáu món, còn có canh, không nhìn căn nhà này, chỉ từ thức ăn tới xem, đã không có gì khác biệt so với thế kỷ 21.
Ngày thường mọi người đều ở trong thành phố ăn như vậy đã quen, cũng không cảm thấy có cái gì, ông ngoại Lục tuy rằng ở trong thôn, nhưng ông làm người cũng không keo kiệt, ở trong quan niệm của ông, chỉ cần không lãng phí đồ ăn, ăn bao nhiêu ông cũng đều không đau lòng.
Ông ngày thường đặc thích nói một câu chính là 'sinh không mang đến, chết không mang đi, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, trước kia tiết kiệm, là muốn giữ tiền cho Lục Tư Viễn đi học, hiện tại Lục Tư Viễn kiếm được tiền, còn nhiều hơn so với số tiền mà ông tiết kiệm được, ông cũng liền an tâm.
“Miên, cháu ăn nhiều một chút, nếu một mình ở trong thành phố nhàm chán, thì ở lại đây chơi vài ngày, cứ coi nơi này trở thành nhà của chính mình” Ông ngoại Lục biết người trẻ tuổi thích sạch sẽ, cho nên ông vẫn luôn tiếp đón Thẩm Miên ăn cơm, lại không có động thủ gắp đồ ăn cho cô.
Lục Tư Viễn nghe ông ngoại Lục nói, lập tức đi theo nói: “Anh Hạ hẳn đã khỏi cảm mạo đi? Hôm nay ngươi dứt khoát đừng trở về, chờ thêm mấy ngày chúng ta cùng anh Quân đi đến thành phố sau.”
“Ăn xong cơm trưa anh Hạ sẽ đến đón ta, ta đã đáp ứng anh ấy” Thẩm Miên nhàn nhạt nói.
Lục Tư Viễn hừ một tiếng, “Lời nói của anh Hạ lại không phải thánh chỉ, đến lúc đó nói một tiếng với anh ấy không phải được rồi sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT