Hạ Nam nhìn thần sắc hai người ở trong mắt, cũng không có chọc thủng, trầm mặc trong chốc lát, hỏi, “Quần áo từ trong nhà mang đến vẫn còn ở đây chứ?”
“Ở.” Thẩm Miên nghi hoặc gật đầu, “Nhưng gần đây em lớn lên có hơi chút nhanh, quần áo nhỏ, tay áo đều đã ngắn”
Cô có chút cân nhắc không ra ý tưởng của hắn, anh Hạ đột nhiên hỏi cái này làm gì?
Hạ Nam nhàn nhạt ' ân ' một tiếng, tựa hồ đã sớm đoán được, “Ngày kia đi học liền mặc bộ kia, nếu đụng tới bọn họ, cái gì cũng đừng động, trực tiếp báo nguy, tới cục cảnh sát cái gì cũng đừng nói, chỉ lo khóc, bọn họ sẽ điều tiết quan hệ cho các bên, em chỉ cần một mực chắc chắn không có tiền, bảo bọn họ thanh toán học phí và sinh hoạt phí cho em.
Em còn chưa có thành niên, bọn họ có nghĩa vụ nuôi em”
“Anh Hạ, anh là bảo em giả khổ?” Thẩm Miên nháy mắt đã hiểu ý tứ của Hạ Nam.
Chu Lan Phương tìm cô, đơn giản là vì tiền, bọn họ cũng sẽ không tin tưởng cô đã tiêu hết tiền rồi, chỉ biết nghĩ mang cô về nhà ép hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play