“Mẹ, sao me lại dùng ánh mắt như vậy nhìn Tư Viễn?” Tiểu Thúy chú ý tới ánh mắt của bác Lưu, chỉ cảm thấy quái quái.
Ý tưởng trong lòng bác Lưu nhất định không thể nói thẳng ra, cô cười ha hả nói: “Không có gì, mẹ chỉ là phát hiện, Tư Viễn càng lớn càng đẹp trai.”
Lục Tư Viễn đúng lúc nghe được bác Lưu nói, được khen cho nở hoa trong lòng, người có chút lâng lâng, hắn còn không sợ chết chạy đến trước mặt bác Lưu cáo trạng, “bác, cháu nói với bác, bác đừng nhìn Miên bề ngoài thoạt nhìn ngoan ngoãn, văn tĩnh, kỳ thật rất hư, luôn ức hiếp cháu, lại hung dữ như cọp cái, nếu bác có thời gian tới trong thành phố nhiều một chút để dạy dỗ cậu ấy”
Cáo trạng xong, hắn còn giả mù sa mưa xoa vai đấm lưng cho bác Lưu, dỗ cho bác Lưu vui vẻ đến không khép được miệng.
Thẩm Miên không nhịn được trợn mắt, tên này sau khi quen cô, tính tình chậm rãi thay đổi, hiện tại còn học được nịnh nọt, gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ.
Có kẻ dở hơi Lục Tư Viễn này ở đây, một buổi trưa rất nhanh liền đi qua.
Buổi chiều, mấy người Thẩm Miên đóng cửa trước thời gian, cô từ trong tiệm mang theo một ít rau xanh chưa bán hết, còn đi chợ bán thức ăn mua một ít thịt cá, trở vê nấu cơm chiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT