Thẩm Miên xác thật có thừa một chăn, nhưng là chăn mùa hè, không quá dày, đưa cho Lục Tư Viễn, hẳn là cũng sẽ không lạnh, hỏa lực trên người tên nhóc này tương đối đủ.
“Chờ chút, ta đưa cho ngươi một cái chăn, trước khi ngủ ngươi nhớ rửa chân”
“Vậy ngươi đưa dép lê cho ta đeo một chút, ta không thể đeo giày để đi rửa chân được, bằng không sẽ bị ướt” Vốn quen thuộc với Thẩm Miên, nên tới nơi này, Lục Tư Viễn cũng không khách khí, thiếu gì muốn gì, cảm giác như là đang ở nhà chính mình.
“Ngươi có nấm chân không đó?” Thẩm Miên hỏi.
“Chỉ có thời điểm ra mồ hôi thì hơi thối chân, không có nấm chân”
“Vậy trước khi rửa chân, không được cởi giày.”
Tiểu Thúy bị đối thoại của hai người chọc cho cười, từ phòng lấy ra dép lê của chính mình, “Tư Viễn, nếu không, cậu đeo dép lê của tớ đi rửa chân đi? Tớ là cỡ 38, Miên là 36, cậu đeo dép lê của cậu ấy, phỏng chừng không xỏ vào được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT