“Em nói vậy là có ý gì? Em đang nói mẹ anh ăn trộm sao?” Uông Đông Thành cảm thấy nhục nhã, lời này của Lý Thơ Bình, còn không phải là đang nói, mẹ hắn chưa thấy qua thứ tốt, ham món lợi nhỏ sao?
Tuy rằng sự thật là như thế, nhưng bị Lý Thơ Bình nói ra, hắn cảm thấy thực mất mặt, cho rằng Lý Thơ Bình khinh thường người nhà hắn.
“Em không có ý nói như vậy” Lý Thơ Bình sốt ruột giải thích, “Em chỉ cảm thấy......”
“Bỏ đi, em không cần giải thích, điều kiện nhà anh xác thật không bằng nhà em, em khinh thường người nhà anh cũng là bình thường” Uông Đồng Thành đánh gãy lời cô nói, nhấc chân đi phòng khách, bật TV lên xem.
Quan hệ giữa hai người thật vất vả mới tốt lên một chút, Lý Thơ Bình cũng không nghĩ vì việc này lại cùng hắn không vui, cô đặt đứa trẻ ở trên giường, thu thập nhà cửa một chút, liền đi phòng bếp nấu cơm.
Thời gian trôi qua rất nhanh, trong nháy mắt, Thẩm Miên đã tới trong thành phố được một tuần, buổi sáng hôm nay, vừa mới ăn cơm sáng xong, bên ngoài liền vang lên tiếng đập cửa, mở cửa phòng ra, liền thấy Lục Tư Viễn đứng ở cửa.
Nhìn thấy Thẩm Miên, Lục Tư Viễn rất là kích động, câu đầu tiên chính là, “Miên, ngươi hiện tại đã thành danh nhân của cả trường học rồi”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT