Lý Thơ Bình ôm con dỗ trong chốc lát, chờ đến khi đứa trẻ không khóc nữa, mới giải thích, “con bé ngày thường đều chỉ dùng bình sữa, không trực tiếp uống bằng chén”
Phan Sẽ Vân bĩu môi, “Dùng bình sữa gì chứ? Từ trước đến nay mẹ trông trẻ con chẳng bao giờ phải dùng bình sữa, nhìn coi, con nuôi cho nó trở thành kén chọn như thế nào.”
Biết rõ tính tình mẹ chồng, Lý Thơ Bình cũng không nói tiếp, cô ôm đứa trẻ, đi đến cái bàn trước mặt, cầm lấy bình sữa, đang muốn thử độ nóng của nước một chút, Phan Sẽ Vân liền nói, “Không cần thử, đó là nước lạnh mới lấy từ vòi ra, không bỏng miệng”
Nghe vậy, Lý Thơ Bình nhẹ giọng trách cứ một câu, “Mẹ, sao mẹ có thể cho con bé uống nước lã chứ?”
“Uống nước lã thì sao?” Phan Sẽ Vân không cao hứng, “Đông Thành khi còn nhỏ đều là uống nước lã lớn lên, không phải vẫn lớn nhanh, còn thực thông minh sao?”
Ai mà không uống nước lã lớn lên?
Chỉ có người thành phố làm ra vẻ, kia không cho uống, đó không cho uống, toàn thói xấu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT