Lý Cư Lâm bỗng nhiên phát hiện, hắn khả năng đã gặp được một người như vậy, cũng rốt cuộc đã hiểu, Hạ Nam vì sao lại tự mình đưa cô đến.
“Trí nhớ của cháu tương đối tốt, tuy rằng không thể đạt tới đã gặp qua là không thể quên được, nhưng các đề thi đã động não suy nghĩ qua, ấn tượng liền khắc tương đối sâu.” Thẩm Miên cũng không phải khiêm tốn, mà là cảm thấy, cô xác thật không tính là người đã gặp qua là không thể quên được, chỉ là trí nhớ so với người thường tốt hơn.
“Đã gặp qua là không quên được, cũng không phải nói xem qua liền một chút cũng không quên, chỉ là trí nhớ so với người bình thường cao hơn rất nhiều” Lý Cư Lâm giải thích một câu, trong ngôn ngữ, không chút nào che giấu tán thưởng đối với cô.
Lý Thơ Bình cùng Hứa Mẫn đều kinh ngạc trợn mắt há hốc mồm, hai người cũng chưa nghĩ đến, Thẩm Miên thế nhưng có bản lĩnh này, đã gặp qua là không quên được, đây còn không phải là thần đồng trong truyền thuyết sao?
Nhà bọn họ đây là đào được bảo tàng đi!
Lý Càng lại cười xấu xa, bé Miên quá có thể soạn kịch, nhìn xem, đã dỗ cho ba hắn vừa lòng cực độ.
Hắn rèn sắt khi còn nóng, bắt đầu ở trong đó đánh hồ hồ, “Ba, chị và con đã xem như phế đi, ba xem bé Miên thông minh như vậy, ba nên dạy em ấy cho thật tốt, tranh thủ giúp em ay thi đậu đại học Thủ Đô, bồi dưỡng em ấy thành tài, tương lai làm nhiều cống hiến cho quốc gia”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play