Thẩm Miên lột hành tỏi, gọt vỏ khoai tây, xắt rau, rửa rau thực nhanh nhẹn, không cần Hứa Mẫn chỉ huy, cô hiểu thói quen cùng tính tình của Hứa Mẫn, cắt đồ ăn theo đúng kích thước lớn nhỏ cùng độ dày mà Hứa Mẫn thích, giúp Hứa Mẫn bớt không ít tâm tư, trong lòng vẫn luôn khen, cô bé này, thật là quá tri kỷ.
Thẩm Miên cắt hành, thái tỏi xong, đặt vào trong chén cho Hứa Mẫn tiện sử dụng, Hứa Mẫn vừa quay đầu, liền nhìn thấy chỗ cổ tay phải cô, có một vết sẹo thật dài, xem vết sẹo, hẳn là bị thương trong vòng một năm trở lại đây, miệng vết thương lúc ấy hẳn là rất sâu, bằng không sẽ không lưu vết sẹo sâu như vậy, vì thế thuận miệng hỏi một câu.
“Miên, tay cháu là chuyện như thế nào vậy?”
Thẩm Miên cười một chút, thúy thanh nói, “Cháu thái thịt, không cẩn thận làm rơi thịt xuống mặt đất, mẹ cháu tiếc thịt, liền dùng cái muôi xào rau đánh cháu một chút.” Chiếc muôi thường xuyên xào rau thực sắc bén, lúc ấy khi cái muôi chém lại đây, trên cổ tay cô liền xuất hiện một lỗ hổng.
Chu Lan Phương tiếc tiền, cũng không mang cô đi xem bác sĩ, cô không dám cáo trạng, Thẩm Kiến Hoa cũng không quá chú ý đến cô, mãi cho đến khi miệng vết thương kết vảy, hắn mới phát hiện ra.
Lúc ấy Chu Lan Phương nói là do chính cô nghịch ngợm bị ngã, hắn cũng không hoài nghi, việc này liền như vậy qua đi.
Hứa Mẫn: “......”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play