“Đây không chỉ là vấn đề duyên phận, đây còn là phúc khí” Đôi mắt Thẩm Miên sáng lấp lánh, ngữ khí nói chuyện thập phần nhẹ nhàng, một chút cũng không luống cuống, “Kiếp trước em khẳng định đã cứu vớt hệ Ngân Hà, mới có phúc khí hiện tại”
Hứa Mẫn cùng Lý Thơ Bình từ lúc nhìn thấy Thẩm Miên, tươi cười trên mặt liền không ngừng qua, càng tiếp xúc, hai người thậm chí càng thích cô, tổng cảm thấy giống như đã nhận thức từ lâu, một chút cảm giác xa lạ đều không có.
Lý Càng thấy Thẩm Miên dỗ cho các cô vui vẻ như vậy, không khỏi trêu ghẹo một câu, “Vua nịnh nọt”
Thẩm Miên nheo đôi mắt cười một chút, “Em đây là ăn ngay nói thật”
Ánh mắt Lý Càng chợt lóe, tiếp một câu, “Anh đây cũng nói thật, bao nhiêu người muốn nhận anh làm anh, mà anh còn chưa đồng ý.
Ba anh là giáo viên, em cũng không biết đâu, mỗi năm có bao nhiêu người mang theo quà tới cửa chào hỏi, đều bị ba anh cự tuyệt từ ngoài cửa.
Hiện tại em là em gái của anh, ba anh không có lý do cự tuyệt em ngoài cửa, em không có việc gì thì chịu khó chạy đến đây vỗ vỗ mông ngựa của ba mẹ anh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play