Hạ Nam hơi liễm mi mắt, không biết suy nghĩ cái gì, nhưng có một chút thực có thể xác định, chính là lời Thẩm Miên nói, tựa hồ đã chạm đến tâm hắn, ít nhất hắn không muốn phát hỏa nữa.
Ngay khi Thẩm Miên thấp thỏm không thôi, đang cân nhắc, có nên nói thêm hai câu dễ nghe nữa để vỗ vỗ mông ngựa hay không, hắn lại đột nhiên trầm giọng nói một câu.
“Thích gọi là gì, vê sau cứ gọi như vậy”
Thẩm Miên vui vẻ, há mồm nói, “Về sau em sẽ tiếp tục gọi anh là anh Hạ.”
“Ừ”
Hạ Nam nhàn nhạt trả lời, theo sau, ánh mắt cực kỳ bất thiện nhìn Nguyễn Dễ Dương cùng Lý Càng, phát ra ba câu hỏi, “Ta thực già sao? Ta ông cụ non sao? Ta giống ba của đứa trẻ mười mấy tuổi sao?”
Một cỗ hơi thở nguy hiểm bức tới, biểu tình Lý Càng thập phần nghiêm túc đứng lên, “anh Nam, ta đột nhiên nhớ tới, hôm nay ba ta bảo ta về sớm một chút, nói là có chuyện quan trọng muốn nói cùng ta.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play