Thẩm Miên thấy hai người ăn rất chăm chú, chính mình nếu còn không ăn, ngồi không có chút xấu hổ, vì thế cũng cầm đũa lên, ăn chậm ri rì.
Hạ Nam mở cửa phòng ra đã ngửi thấy một cỗ mùi thơm nồng đậm, hắn hơi hơi nhướng mày, đi vào phòng khách, liền thấy được ba người ngồi ở bàn ăn ngon lành, mày tức khắc nhíu lại.
Nghe được động tĩnh, ba người cũng nhìn qua hắn.
“Anh Nam, mau tới đây ăn mì đi, đã múc sẵn cho anh rồi, Miên nấu mì ăn rất ngon” Nhìn thấy Hạ Nam trở về, Lý Càng một chút cũng không kinh ngạc, giống ở nhà của chính mình, tiếp đón Hạ Nam ăn mì.
“Cô gái nhỏ nấu mì xác thật không tồi, so với tiệm cơm còn ngon hơn nhiều, anh Nam, mau ngồi xuống ăn đi, để lâu, mì dính vào nhau sẽ không còn ngon nữa” Nguyễn Dễ Dương cũng nói theo.
Vẻ mặt Thẩm Miên quan bách, mì nấu không tồi, nhưng anh Hạ là người không lo ăn, không lo mặc, cái gì cũng đã từng được ăn qua, hẳn sẽ không cảm thấy mì này ăn ngon đi?
Hạ Nam mặt vô biểu tình nhìn hai người một cái, đặt hai cái túi đang xách theo trong tay lên trên sô pha, tiếp đó đi vào phòng bếp rửa sạch tay, trong nồi rỗng tuếch, hiển nhiên mì mà Thẩm Miên nấu đều đã được bưng lên bàn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT