Nguyễn Dễ Dương cùng Lý Càng cũng không khách khí, tới phòng khách, trực tiếp bắt chéo chân ngồi xuống sô pha, trong lòng hai người giờ phút này đều toát ra ý tưởng giống nhau.
Thừa dịp Hạ Nam không ở nhà, nắm chặt thời gian dò hỏi.
“Cô bé, sao em lại ở trong nhà anh Nam vậy?” Nguyễn Dễ Dương hỏi.
“Nhìn xem ngươi hỏi gì này, dọa đến Miên thì làm sao?” Lý Càng trách cứ phương thức hỏi chuyện của Nguyễn Dễ Dương không đúng, sau đó dùng ngữ khí giống như hỏi đứa trẻ, hỏi lại một lần nữa, “Miên, sao em lại ở đây? Anh nhớ rõ hôm nay hình như là ngày thi vào cao trung đi?”
Cô bé này sao không đi thi vào cao trung?
“Ba mẹ em không cho em đi thi, còn nhốt em ở trong nhà, em sau khi chạy ra, liền quyết liệt với bọn họ, tính toán dọn đến thành phố ở......”
Cô mới mười sáu tuổi, biết rõ hai người cũng sẽ không nghĩ quá nhiều, chỉ do lòng hiếu kỳ nặng mà thôi, cho nên Thẩm Miên cũng không gạt, thoải mái hào phóng nói ra sự thật.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play