Lý Xuân Hoa cùng Chu Lan Phương sống đến tuổi này, đây là lần đầu tiên nhìn thấy nhiều tiền như vậy, trong lúc nhất thời, đều trợn mắt há hốc mồm nhìn tiền trong lòng ngực Thẩm Miên, quên mất cả đánh nhau.
Thấy Thẩm Miên bận rộn một vòng, thu thập một đống đồ, chờ sau khi cô dừng lại, Hạ Nam hỏi một câu, “Đều đã thu thập xong rồi sao?”
Nhìn thoáng qua căn phòng đã ở hai đời, Thẩm Miên gật gật đầu, “Đều đã thu thập xong rồi.”
Là của cô, cô mang đi, không thuộc về cô, cô cũng không lay.
Nghe vậy, Hạ Nam cái gì cũng không nhiều lời, cầm đồ mà cô đã thu thập xong, đi ra ngoài, Thẩm Miên đi theo sau hắn.
Chu Lan Phương thấy Thẩm Miên ôm bình tiền muốn ra khỏi phòng, nháy mắt hoàn hồn, dùng ra sức lực ba bò chín trâu giãy giụa rống giận, “đứa con hoang, ngươi ôm bình tiền chạy đi đâu?”
Biết không ngăn được người, Chu Lan Phương cũng không tính toán ngăn đón, nhưng đứa con hoang đi thì đi, nhiều tiền như vậy, không thể mang đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play