Chu Tư Vũ cũng vội vàng nắm chặt túi quần áo, không cho Chu Lan Phương xem xét.
“Mẹ, bác gái là người làm buôn bán, sao có khả năng bán cho chúng ta hàng lỗi được? Con tin tưởng bác gái”
Chu Lan Phương vẫn có chút không quá yên tâm, quần áo quá rẻ, cô sợ quần áo có vấn đề gì, nhưng Chu Tư Vũ đã nói như vậy, cô cũng không lên tiếng nữa.
Cố Kiến Bân muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn nhịn xuống không nói gì.
“Lần sau mua quần áo nhớ tới quầy của nhà ta nhé!” Vương Nhị Phượng vui tươi hớn hở tiễn hai người đi.
Thấy hai người đi xa, Cố Kiến Bân quay đầu hỏi Vương Nhị Phượng, “Mẹ, con nhớ rõ bộ quần áo mà họ mua lần trước mẹ có vá lại?”
Bộ quần áo kia là năm trước bán còn dư lại, hắn nhớ rõ người khác mua mặc được một buổi sáng liền bung chỉ, lúc ấy người ta ầm ï muốn đổi, Vương Nhị Phượng sống chết không cho đổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT