Thấy vẻ mặt Chu Lan Phương phẫn hận, Thẩm Miên cố ý nói: “Mẹ, mếu mẹ thấy quần áo không hợp mắt vậy trả lại cho ông chủ là được.
Ông chủ nói nếu không cần quần áo, nhà họ sẽ trợ cấp 2 đồng tiền, còn phát tiền lương sớm để cho con tự đi mua đồ mới”
Vừa nghe trả lại quần áo sẽ được trợ cấp tiền, hai mắt Chu Lan Phương tỏa sáng, “Vậy còn chờ gì nữa? Chạy nhanh cởi quần áo ra đem trả cho nhà người ta đi”
Trong lòng Chu Tư Vũ cũng thoải mái hơn một chút, nếu cô không có, vậy Thẩm Miên cũng không thể có, trả lại là tốt nhất.
“Chính là....
.” vẻ mặt Thẩm Miên khó xử, “Con chỉ có hai bộ quần áo, bộ kia đã hỏng, nếu trả lại bộ này, con sẽ không có quần áo mặc, cần phải mua mới”
Không chờ Chu Lan Phương nói chuyện, cô liên bắt đầu tính sổ, “Một bộ quần áo mới ít nhất cũng phải mười đồng tiền, hơn nữa giày càng đắt hơn, mấy đồng tiền lương liền kia của con cũng không đủ, ngày mai con gọi điện thoại cho ba, bảo ba đưa về một chút tiền, cho con mua quần áo nhé?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT