Thẩm Miên lại quay đầu chào vợ Trương, “thím Trương, chúng cháu đi!”
“Được được được” Vợ Trương gật đầu liên tục, còn không quên an ủi cô vài câu, “Miên! Mẹ cháu chính là người như vậy, cháu đừng so đo cùng cô tai”
Kỳ thật cô cũng không có thật sự muốn nói chuyện hộ Chu Lan Phương, chỉ là hàng xóm quê nhà, lại là ở cửa nhà cô, cô tổng muốn nói hai câu lời hay.
“Thím, thím yên tâm đi!” Thẩm Miên cười cười, “tình huống này của nhà cháu, mẹ cháu đừng so đo với cháu, cháu liền đã cám ơn trời đất, cháu nào dám so đo cùng mẹ chứ?”
Vợ Trương ngượng ngùng cười một chút, “Cũng đúng, cháu mau đi làm việc đi!”
Thẩm Miên cùng Lục Tư Viễn đi đến cửa thôn, liền đụng phải Lý Xuân Hoa từ ngoài ruộng vội vã trở về.
“Miên, cháu không sao chứ? Bác vừa mới ở ngoài ruộng, nghe nói mẹ cháu lại làm ầm ï cháu đúng không?” Cô lo lắng lôi kéo Thẩm Miên nhìn một hồi, thấy cô bé không có việc gì, mới xem như thở phào nhẹ nhõm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play