Muốn giúp cô rửa sạch oan khuất, trên thực tế là muốn chứng minh cô sao chép đi? Một bài toán có thể có nhiều cách giải khác nhau, nếu như phương pháp giải đề của cô và Lục Tư Viễn giống nhau, thì không thể giải thích được với mọi người.
Thân là giáo viên, Trần Kiệt tự nhiên hy vọng Thẩm Miên Miên không có sao chép, nhưng đối mặt với nghi ngờ của học sinh, hắn cũng không thể ngồi yên không nhìn đến.
Hắn đứng dậy hướng tới Thẩm Miên Miên đi đến, mọi người đều ngậm miệng lại, chờ xem kịch vui, Trần Kiệt đi đến trước bàn của cô, đứng yên, “Lục Tư Viễn, đưa sách bài tập của em cho thầy xem một chút”
Lục Tư Viễn không hé răng, đem vở đưa cho Trần Kiệt, thuận tiện nói một câu làm Trần Kiệt kinh ngạc.
“Bạn ấy không sao chép của em”
Vừa rồi hắn che kín bao nhiêu, hắn tự mình rất rõ ràng.
Tên này thế nhưng lại giúp cô nói chuyện? Thẩm Miên Miên cảm kích hướng về phía hắn chớp mắt, Lục Tư Viễn đem mặt chuyển về hướng bên kia.
Trần Kiệt liếc mắt nhìn Lục Tư Viễn một cái, không nói chuyện, hắn mở vở ra, ánh mắt tức khắc biển đổi, ngẩng đầu nhìn nhìn Thẩm Miên Miên, lại nhìn xem vở, trong ánh mắt tất cả đều là vui mừng.
Đứa nhỏ này thật thông suốt.
“Thưa thầy, Thẩm Miên Miên có phải đã sao chép hay không?” Vương Cảnh Tình trừng mắt nhìn Thẩm Miên Miên một cái, chờ Trần Kiệt tuyên bố kết quả.
Những học sinh này là nhằm vào Thẩm Miên Miên, Trần Kiệt không phải không nhìn ra tới, nhưng trong tình huống không phát sinh xung đột tay chân, hắn không có quyền quản, tuy nhiên, hiện tại hắn có thể chứng minh Thẩm Miên Miên trong sạch.
“Thẩm Miên Miên không sao chép” Hắn giơ vở lên, cho các học sinh xem, “Bốn đề mục, Lục Tư Viễn còn có một đề chưa làm xong, trong khi Thẩm Miên Miên đã làm xong toàn bộ.”
Một học sinh từ nhỏ đến sơ trung, vẫn luôn xếp hạng bét, được hắn dạy nửa năm, đột nhiên thông suốt, đây là sự khẳng định và chứng minh đối với năng lực của hắn.
Giờ phút này, nội tâm của Trần Kiệt vô cùng kích động.
“Thẩm Miên Miên thật sự chính mình làm đúng?”
“Mặt trời mọc từ hướng Tây.”
“Quá không thể tưởng tượng nổi” “Mèo mù vớ phải chuột chết đi!”
Giọng nói nghỉ ngờ cùng kinh ngạc đồng thời vang lên.
Đánh chết Vương Cảnh Tình đều không tin Thẩm Miên Miên có thể làm ra được, cô kích động nói, “Khẳng định là Lục Tư Viễn nói đáp án cho nó.”
Trần Kiệt có chút không vui nhìn về phía Vương Cảnh Tình, “Vì cái gì Thẩm Miên Miên không thể làm bài đúng, vì cái gì các trò nhất định phải chứng minh Thẩm Miên Miên là sao chép trong lòng mới có thể cân bằng?”
Vương Cảnh Tình bị hỏi đến sắc mặt đỏ bừng.
Trần Kiệt tiếp tục nói: “Các em đều là đóa hoa của tổ quốc, là tương lai của đất nước, thầy hy vọng mọi người không cần kỳ thị bất luận bạn học nào, cần phải tôn trọng lẫn nhau, các em có thể làm được không?”
“Có thể.”
Trừ bỏ mấy người nhằm vào Thẩm Miên Miên, còn các bạn học lại khác trăm miệng một lời đáp lại.
Lúc này, tiếng chuông tan học vang lên, Trần Kiệt nói với lớp trưởng Tào Hồng Khôn: “Đợi lát nữa đem sách bài tập đưa đến văn phòng.”
Hắn lại nhìn về phía Thẩm Miên Miên, “Em tới văn phòng một chuyến.”
Đề mục khó như vậy mà cô bé có thể làm đúng hết, việc này tuyệt đối không phải là trùng hợp, Trần Kiệt quyết định tìm Thẩm Miên Miên nói chuyện, để cô bé tiến bộ thêm một chút nữa.
Ánh mắt của mọi người nhìn chăm chú Thẩm Miên Miên đi theo Trần Kiệt ra khỏi phòng học.
Học sinh bị gọi vào văn phòng là sự tình thật bình thường, cơ hồ cách mỗi hai, ba ngày, đều sẽ phát sinh một lần, đại đa số đều là học sinh đánh nhau, hoặc là đi học không lắng nghe giảng linh tỉnh.
Các giáo viên một chút cũng không ngoài ý muốn, từng người đều bận công việc của chính mình.
Lý Thu Mai nhìn thấy Thẩm Miên Miên theo vào tới, hỏi Trần Kiệt một câu, “Thẩm Miên Miên lại không làm bài tập phải không?”
Không chờ Trần Kiệt nói chuyện, cô liền giáo dục Thẩm Miên Miên, “Không học tập chăm chỉ, nhưng lại được mặc quần áo thật ấm áp.
Cái thành tích này của em, nếu tiếp tục đọc sách cũng là lãng phí tiền, Ba mẹ em kiếm tiền không dễ dàng, em học xong học kỳ này, học kỳ sau đừng đi học nữa, để dành cho em của em đi! Em của em học tập không tồi, bồi dưỡng tốt thì có thể thi đỗ đại học”