Chào tạm biệt Lý Xuân Hoa xong, Thẩm Miên đứng ở giao lộ suy tư một hồi, cô không về nhà, mà đi ra bên ngoài thôn.
Vừa rồi Lý Xuân Hoa nói, anh Hạ vừa mới di không lâu, rõ ràng ô tô lái rất nhanh, nhưng cũng không biết vì sao, cô tổng cảm thấy Hạ Nam không đi bao xa.
Bên ngoài thôn có một mảnh rừng cây nhỏ, mùa hè, lá cây tươi tốt, mùa đông lại chỉ còn thân cây, cô loáng thoáng nhìn thấy ở chỗ chuyển của giao lộ phía trước, giống như có một chiếc ô tô đang đỗ.
Trong lòng vui vẻ, cô chạy chậm qua, khi khoảng cách kéo gần, liền thấy Hạ Nam đang ngồi ở vị trí điều khiển xem báo chí, tựa hồ nghe thấy động tĩnh, hắn nghiêng đầu nhìn thoáng qua, sau đó mở cửa xe, bước xuống.
Thẩm Miên chạy có chút thở gấp, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, đôi mắt lại đặc biệt sáng.
“Anh Hạ, anh thật đúng là chưa đi!”
“Đợi lát nữa sẽ đi” đáy mắt Hạ Nam hiện lên một tia cười, hắn cũng chỉ là ôm thái độ thử xem xem, không nghĩ tới cô gái nhỏ này thật đúng là đuổi theo ra đây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play