“Mua quần áo cho ta làm gì, ta có quần áo mặc rồi” Ngoài miệng nói như vậy, nhưng vợ đi ra ngoài nhớ chính mình, trong lòng Thẩm Kiến Hoa vẫn là thực vui vẻ.
Mỗi người đều hy vọng được vợ và đứa trẻ quan tâm.
“Ngươi có quần áo hay không, ta còn không biết sao?” Chu Lan Phương oán trách trừng hắn một cái, “quần áo trên người của ngươi đều đã mặc bao nhiêu năm, ngươi tự mình cũng quên mất đi? Có cái áo còn rách đến không ra hình dạng gì.”
Có cái mới này, chiếc áo cũ kia liền có thể cắt ra đóng đế giày.
Thẩm Kiến Hoa mặc quần áo mới vào giật giật cánh tay, Chu Lan Phương giúp hắn cài cúc áo, đắc ý khen một câu, “Rất hợp, ta đúng là biết mua quần áo”
“Ngươi có mua cho chính mình không?” Thẩm Kiến Hoa mặc quần áo mới vào, cảm giác cả người đều lên tinh thần.
“Có mua.” Chu Lan Phương khom lưng từ trong túi trên mặt đất lại lấy ra một kiện áo ngắn màu xanh nước biển, lòng tràn đầy vui mừng ướm thử trên người, “Như thế nào, ngươi nhìn xem có đẹp hay không? Mấy chị dâu đều nói ta mặc vào trông như nàng dâu mới cưới.” “Bọn trẻ đều đang ở nhà, nói vậy không sợ chúng chê cười sao” Thẩm Kiến Hoa tiếp một câu.
“Dượng, dượng xem cái này của cháu có đẹp không?” Chu Tư Vũ lại lấy quần áo mới từ trong ngăn tủ ra mặc ở trên người, vẻ mặt vui sướng từ trong phòng chạy ra.
Thẩm Miên nói quần áo khó coi, nhiều ít vẫn ảnh hưởng một chút đến tâm tình của cô, cô cần tìm người chứng nhận một chút, quần áo rốt cuộc đẹp hay không đẹp.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play