“Ngươi cho rằng ta giống ngươi chắc?” Lục Tư Viễn hừ một tiếng, hù dọa Thẩm Miên “Lần này không được chạy loạn, bằng không lần sau ta sẽ không mang ngươi theo.”
“Không lớn, không nhỏ.” Thẩm Miên trợn trắng mắt, tên này thật đúng là coi chính mình như anh cả, động bất động liền hù dọa cô.
“Ngươi nói ai không lớn không nhỏ hả?” Lục Tư Viễn không vui, hắn đã sớm chú ý tới, vóc dáng Thẩm Miên không lớn, nhưng tư tưởng lại lớn, trong vô hình luôn coi hắn như một đứa trẻ.
Thường xuyên có lệ với hắn, thái độ kia giống như là người lớn đối với trẻ nhỏ.
Nói khó nghe một chút, chính là mẹ dỗ con trai.
Đúng, chính là loại cảm giác này.
Nghĩ đến Thẩm Miên dám coi hắn như con trai mà dỗ dành, cả người hắn đều không tốt.
Vừa thấy hắn phản ứng, Thẩm Miên vô tội chớp chớp mắt, “Ai nha! Ta chỉ thuận miệng nói một câu, ngươi so đo cái gì chứ?”
Cô còn không quên nói sang chuyện khác, “Nhìn xem đã mấy giờ rồi? Chạy nhanh xuất phát đi! Đến chậm quầy hàng sẽ bị người khác chiếm hết”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play