Thẩm Kiến Hoa thở dài một hơi, nói lời thấm thía, “Miên, trong lòng con có phải đối với ba và mẹ đều có ý kiến hay không? Cảm thấy chúng ta quá thiên vị Tư Vũ?”
Việc này Thẩm Kiến Hoa nghĩ tới nghĩ lui thật lâu, chính là muốn thừa dịp Chu Lan Phương không ở nhà, cùng Thẩm Miên nói chuyện.
Không có biện pháp, ai bảo hai người ở bên nhau liền như nước với lửa, nói không được vài câu đã cãi nhau.
Hắn cũng biết nguyên nhân chủ yếu ở Chu Lan Phương, là Chu Lan Phương bất công, nhưng kia dù sao cũng là vợ mình, đã xấu tính nửa đời người, đã lớn tuổi như vậy rồi, cũng không đổi được.
Chỉ có thể làm công tác tư tưởng với Thẩm Miên.
“Ba, ba cảm thấy hai người bất công sao?” Thẩm Miên đem vấn đề ném trở về.
Thẩm Kiến Hoa bị nghẹn, có chút chột dạ giải thích, “Miên, Tư Vũ từ nhỏ đã được nhà chúng ta nhận nuôi, chúng ta cũng coi con bé như con gái đẻ.”
Nghĩ nghĩ, hắn lại bổ sung, “Kỳ thật ba và mẹ nhận con bé về nuôi, cũng là sợ con một mình cô đơn, nghĩ con về sau trưởng thành, gặp phải chuyện gì có thể có người để thương lượng.”
Thẩm Kiến Hoa cảm thấy nói như vậy, Thẩm Miên sẽ dễ dàng tiếp thu hơn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play