“Không nhìn ra, ngươi còn rất cơ trí” Thẩm Miên một chút cũng không keo kiệt lời khen, cô hỏi lại, “Ngươi không lo vạn nhất không bán hết, ta không trả nổi tiền sao?”
Lục Tư Viễn lườm cô, lười trả lời câu hỏi này, khi hắn giúp Thẩm Miên nói chuyện, hắn thật đúng là không suy xét qua về vấn đề này, tổng cảm thấy Thẩm Miên có thể làm được, nhưng hắn không tính toán nói ra với Thẩm Miên, để tránh cô khoe khoang.
Trở lại Lục gia, Lục Tư Viễn một hai phải đạp xe chở Thẩm Miên vê nhà, Thẩm Miên không lay chuyển được hắn, chỉ đành đáp ứng.
Tới cửa thôn Triệu gia, Thẩm Miên nhảy xuống xe đạp, sau đó từ trong cặp sách móc ra một hộp sữa mạch nha đưa cho hắn.
“Cái này đưa cho ông ngoại ngươi uống, ông ngoại ngươi thoạt nhìn so với ta còn khuyết thiếu đinh dưỡng hơn, cần được bồi bổ.”
Ông ngoại Lục vừa thấy chính là một người hiền từ, thân thể cũng không tốt, so với cô càng cần cái này hơn, hơn nữa, Lục Tư Viễn giúp cô như vậy, một hộp sữa mạch nha, thật sự không tính là cái gì.
Điều duy nhất làm cô có hơi chút đau lòng chính là, sữa mạch nha là anh Hạ đưa cho cô.
“Ngươi từ đâu có vậy?” vẻ mặt Lục Tư Viễn quái di.
Mua thứ này cần phải tốn không ít tiền, Thẩm Miên không có tiền mua cái này, Chu Lan Phương cũng không có khả năng mua cho cô.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play