“Đứa trẻ đã ngủ, ngươi xốc chăn làm gì?”
Hiện tại thời tiết lạnh, làm như vậy người thực dễ bị cảm mạo.
“Con oắt chết đầm kia vừa rồi ở nhà họ Trương gài Tư Vũ, làm cho Tư Vũ khóc.”
Chu Lan Phương hầm hừ chỉ vào Thẩm Miên cáo trạng.
Thẩm Kiến Hoa sau đó mới chú ý tới Chu Tư Vũ, thấy cô vành mắt hồng hồng, xác thật đã khóc, không khỏi nhăn mày lại, “Rốt cuộc sao lại thế này?”
“Ba, con không có ức hiếp Tư Vũ.” vẻ mặt Thẩm Miên vô tội giải thích, “Tư Vũ hỏi con vì sao có đôi khi không để ý tới em ấy, con nói con có đôi khi đang xem sách không nghe được, em ấy liền khóc, con chỉ là nhắc nhở em đừng khóc, Tết nhất, ở nhà người khác khóc không tốt, mẹ liền tới tìm con hỏi tội”
Nghe vậy, sắc mặt Thẩm Kiến Hoa trầm trầm, sắp ăn tết, mọi người muốn vui mừng, đừng nói ở nhà người khác, chính là ở trong nhà mình khóc, vậy cũng không tốt.
Thẩm Miên bị nhiều người nói như vậy, còn không có khóc, Chu Tư Vũ bởi vì một câu liền khóc, là có chút làm kiêu.
“Tốt hay không tốt cũng không đến phiên ngươi nói.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT