“Dễ Khiêm, cháu nói vậy cô không thích nghe” Mẹ Trình bĩu môi nói: “Cô tốt xấu gì cũng là cô của cháu, Miên không tôn trọng cô là do con bé không hiểu lễ phép, con bé ở lớn lên nông thôn, không được giáo dục tốt cho nên không có giáo dưỡng cô có thể lý giải, nhưng cháu là cô nhìn lớn lên, cô coi cháu như con trai, sao cháu cũng có thể nói với cô như vậy? Thật là bị đứa con hoang kia dạy hư.”
Lời này vừa ra, ba người Nguyễn gia tức khắc thay đổi sắc mặt.
Nguyễn Linh Ngọc lạnh mặt nói: “Cô nói lời này là cho ai nghe vậy? Ai không có giáo dưỡng, ai là đứa con hoang? Tôi và Nguyễn Phong còn chưa có chết đâu, cô nói loại lời này, cô là có ý gì?”
“Miên là con gái của anh, em ở ngay trước mặt anh nói như vậy, là coi anh đã chết không còn sống đúng không?” Nguyễn Phong trầm khuôn mặt nói.
Nguyễn Dễ Khiêm thậm chí trực tiếp hạ lệnh trục khách, “Nếu cô tới đây chúc mừng, phải từ từ nói chuyện, nếu là tới tìm việc, vậy mời cô trở về đi! Nhà cháu không chào đón.”
Vốn dĩ người một nhà đang vui vui vẻ vẻ, hai mẹ con các cô một hai phải tới tìm việc.
Mẹ Trình cũng ý thức được chính mình vừa rồi không quản được miệng, biểu tình thập phần xấu hổ, “Em nói sai rồi, trong lòng không phải thật sự nghĩ như vậy” Người Nguyễn gia thật tàn nhẫn lên, khí thế kiêu ngạo của mẹ Trình cũng không còn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT