Nguyễn Dễ Khiêm nói đến chỗ hứng khởi, còn vỗ võ bả vai Hạ Nam, “Anh và Miên đi đến hôm nay không dễ dàng, tôi hy vọng anh đối xử tốt với em ấy, về sau không thể cô phụ em ấy, tâm ý của Miên đối với anh, tuy rằng không có treo ở ngoài miệng, nhưng chúng tôi đều nhìn ra được, em ấy toàn đặt ở trong lòng, 5 năm, chúng tôi đều cảm thấy anh đã chết, chỉ có em ấy thập phần kiên định cho rằng anh vẫn còn sống, lúc trước còn cầu xin ông nội và bác Phó không cần làm lễ tang cho anh, nghĩ đến khi đó, tôi hiện tại vẫn còn cảm thấy đau lòng”
Nghe được Nguyễn Dễ Khiêm nói, Đại Quân và Trình Phi Dương đều trầm mặc, hai người cũng đều là nhìn Hạ Nam và Thẩm Miên đi tới, đều biết bọn họ yêu nhau bao nhiêu.
Hạ Nam trầm mặc trong chốc lát, nhàn nhạt nói: “Miên ngủ rồi, những lời tình cảm, tôi sẽ lưu trữ để nói với em ấy”
Bảo hắn thề thốt với Nguyễn Dễ Khiêm, hắn không nói nên lời, cũng không nghĩ nói, theo quan điểm của Hạ Nam, làm so với nói quan trọng hơn.
Khóe miệng Nguyễn Dễ Khiêm giật giật, “Được, coi như tôi lải nhải vô ích với anh nửa ngày, uống rượu đi, uống rượu đi”
Trình Phi Dương và Đại Quân bật cười, cũng chỉ có Hạ Nam mới dám nói với anh rể như vậy, nếu là bọn họ, khẳng định sẽ cười nịnh nọt.
Mấy người nói chuyện vui vẻ, uống cũng vui vẻ, bất tri bất giác đã đến nửa đêm, Dương Tiểu Tế và Tiểu Thúy đều đã ngủ, sợ ồn đến hai người, Trình Phi Dương và Đại Quân trực tiếp ngủ trong phòng Hạ Tiểu Bắc một đêm, Nguyễn Dễ Khiêm trở về nhà Nguyễn Phong.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT