Thẩm Miên cười nhạt một chút, Canh Linh lại đột nhiên hỏi: “Miên, cô không mời tôi đi vào ngồi một chút sao? Chúng ta đã đứng ở cửa nói chuyện nửa ngày rồi”
“Ngạch, tôi quên mất, thật ngại quá.”
Thẩm Miên mời Canh Linh vào nhà, cô rót cho Canh Linh một chén trà, đặt trà hoa cúc ở trước mặt Canh Linh.
Nhìn bộ dáng điềm tĩnh của cô lúc này, rất khó tưởng tượng vừa rồi Canh Linh giống như một người điên nói và làm những điều khiến người ta sởn tóc gáy.
“Có thể nói cho tôi nghe cảnh tượng hai người quen nhau không?” Canh Linh vẻ mặt tò mò.
“Khi đó tôi chỉ là một đứa trẻ, anh Hạ đối với tôi không có ý tưởng gì, nhiều nhất là xuất phát từ tâm đồng tình đi trợ giúp một chút!” Thẩm Miên không quá muốn ở trước mặt người ngoài nói quá khứ của cô và Hạ Nam, cho nên trả lời tương đối có lệ.
Canh Linh tựa hồ đã nhận ra điểm này, cho nên cũng không truy vấn, mà nói: “Anh Hạ thoạt nhìn thực lạnh lùng, thời điểm ở bên cô lại ôn nhu không giống như anh ấy”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play