Sau khi nói một chút chuyện cũ, Triệu Hân Lan liền bắt đầu trách cứ Chu Tư Vũ, “Đều là bởi vì cậu, là cậu nói nơi này thật tốt, thật tốt, tớ mới lại đây, Chu Tư Vũ, tớ năm đó đối với cậu cũng không tồi đi? Cậu vì sao lại hại tớ như vậy? Ngay cả cô cậu cũng hại, cậu vẫn còn là người sao?”
Chu Tư Vũ biện giải nói: “Tớ lúc trước muốn mang cậu đi hưởng ngày lành, ai biết sẽ như vậy? Cậu xem tớ hiện tại không phải so với cậu còn thảm hơn sao?”
“Đây là cái ngày lành gì?” Triệu Hân Lan lại khóc lên.
Ngoài miệng tuy rằng vẫn luôn oán giận trách cứ Chu Tư Vũ, nhưng không thể không nói, ở nước ngoài xa lạ, Chu Tư Vũ xuất hiện cũng gia tăng một ít an ủi cho cô.
Chu Tư Vũ vén tay áo nói: “Cậu ít nhất ở tại đây cùng Tiểu Long cũng không bị đánh, cậu xem cả người tớ đều là vết thương, bị vợ của nam nhân kia đánh, còn phải dùng thân thể kiếm tiền.”
“Được rồi, các cậu đừng so xem ai khổ hơn nữa” Lục Tư Viễn nghe hai người khóc có hơi chút phiền, “Triệu Hân Lan, cậu có biết Chu Lan Phương ở nơi nào không?”
“Biết” Triệu Hân Lan gật đầu, “Cô ấy vốn dĩ bị bán đến trấn trên, nhưng bởi vì tuổi đã lớn, lại hay kêu trời khóc đất, hơn nữa ngôn ngữ không thông, người ta mua đi mấy tháng liền bán trao tay trở lại, cũng ở trong thôn này, ngày thường có thời gian cô ấy thường xuyên lại đây trò chuyện với tớ, tớ mang các cậu đi tìm cô ấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play