Thẩm Miên phụt cười, định bế Hạ Tiểu Bắc lên, Hạ Tiểu Bắc lại trách đi, muốn Dương Tiểu Tế ôm.
Dương Tiểu Tế vui vẻ, giơ tay ôm Hạ Tiểu Bắc đến trong lòng ngực, “Mẹ nuôi không uổng công thương con, còn biết thân với mẹ nuôi, chờ bao giờ con lớn, mẹ nuôi tặng con một chiếc ô tô thật.”
Hạ Tiểu Bắc xấu xa hừ một tiếng, “Mẹ đừng tự luyến, con là sợ mẹ con mệt mỏi, mới để mẹ ôm.”
“Ai nha!” Dương Tiểu Tế không vui, “Thằng nhóc thúi này, con còn muốn có ô tô hay không hả? Con phải học được dối trá một chút biết không? Dù cho nội tâm nghĩ như vậy, cũng không thể cho mẹ biết, bằng không về sau mẹ sẽ không mua ô tô cho con, con phải nịnh mẹ.”
Hạ Tiểu Bắc nói: “Con không cần mẹ mua ô tô, con muốn chính mình kiếm tiền mua ô tô.”
Dương Tiểu Tế bóp mũi hắn, “Còn nhỏ tuổi đã khoác lác.”
“Con không có khoác lác, con cái này gọi là chí khí” Hạ Tiểu Bắc nhỏ mà lanh nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play