Khi công ty hàng không cho tin tức xác thực, Thẩm Miên không có khóc, cô đến trước mặt Phó Hoa và ông nội Hạ, chỉ cầu một sự kiện.
“Ông nội, bác Phó, cháu tin tưởng anh Hạ sẽ trở vê, một năm, hai năm, thậm chí mười năm, cháu đều nguyện ý mang theo con cùng nhau chờ anh ấy trở lại, cầu xin hai người đừng làm lễ tang, anh ấy đã nói sẽ chiếu cố cháu cả đời, cháu tin tưởng anh ấy, anh ấy chưa từng thất hứa với cháu.”
Trong lòng Phó Hoa và ông nội Hạ rất khó chịu, bọn họ biết Thẩm Miên không tiếp thu được đả kích này, bọn họ lại làm sao không phải?
Vì thế, bọn họ đáp ứng yêu cầu của Thẩm Miên, mà tên của Hạ Nam, tựa hồ thành cấm ky trong miệng mọi người, mỗi người đều chỉ nhớ trong lòng, lại không ai nhắc tới ở trước mặt mọi người.
5 năm sau.
Thẩm Miên làm một giấc mộng, trong mộng có âm thanh quen thuộc vẫn luôn gọi tên cô, trong âm thanh mang theo tưởng niệm cùng đau thương khó lòng giải thích, Thẩm Miên tìm kiếm khắp nơi, lại phát hiện chung quanh tất cả đều là sương trắng, cái gì cũng không nhìn thấy.
Cô sốt ruột kêu gọi, cho đến khi âm thanh khàn khàn, cho đến khi một đôi tay nhỏ ấm áp, mang cô về hiện thực.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play