Sáng sớm hôm sau, Thẩm Miên và Dương Tiểu Tế dậy sớm, tính toán mang Chu Vân đi tìm việc, hai người đều rửa mặt xong, cơm sáng cũng nấu xong, Chu Vân lại vẫn đang ngủ, Dương Tiểu Tế không có kiên nhẫn, chạy tới trực tiếp gọi cô rời giường.
Chu Vân mơ mơ màng màng tỉnh lại, “Em buồn ngủ quá, chị để em ngủ trong chốc lát không được sao?”
“Về sau đi làm còn phải dậy sớm hơn so với hiện tại, em còn tưởng rằng đang ở quê sao?” Dương Tiểu Tế kéo Chu Vân lên.
Chu Vân không tình nguyện rời khỏi giường, lại oán giận, “Em không có quần áo mặc”
Dương Tiểu Tế trợn trắng mắt, đêm qua Chu Vân nói không có đồ ngủ, cô phải tìm một bộ áo ngủ cho Chu Vân, hôm nay lại nói không có quần áo thay, rõ ràng muốn lấy đồ của cô, quần áo vứt trong thùng rác, cô không phải không thấy được, nhưng cũng lười đến so đo, có một cô em họ như vậy, trách ai được?
Mở ngăn tủ ra, Dương Tiểu Tế tùy tiện tìm một bộ quần áo cho cô, “Bộ này cũng cho em mặc, hai bộ em có thể thay đổi, đừng lại nhớ thương quần áo của chị, muốn quần áo, em tự kiếm tiền mua đi”
Cô không phải cha mẹ Chu Vân, sẽ không nuôi Chu Van.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT