Chu Vân bị nói có chút xấu hổ, ngoài miệng lại nói: “Chúng em là dân quê không giống người thành phố các anh, chúng em không chú ý nhiều như vậy, chỉ cần có đồ mặc là được.”
Trình Phi Dương nhướng mày, “Việc này không liên quan đến ở nông thôn hay không, chủ nhân không ở nhà, lục lọi quần áo của người ta lấy ra mặc chính là không đúng” Khó trách Dương Tiểu Tế nói cô em họ này không hiểu chuyện, quả nhiên là như thế.
“Em không có quần áo mặc, em tổng không thể cởi chuồng đi?” Chu Vân có chút ủy khuất, vành mắt đều đỏ.
Trình Phi Dương nhìn cô một cái, cũng lười vạch trần cô, “Ăn trước đi! Ăn xong anh có tiết học, phải đi đến trường học, em một mình phải khóa cửa sân, đừng chạy loạn, chúng ta chưa trở lại, ai tới cũng đừng mở cửa”
“Được” Nghe nói có đồ ăn, Chu Vân cũng không chú ý xem Trình Phi Dương nói cái øì, chạy nhanh ngồi xuống trước bàn đá, nhìn thấy Trình Phi Dương mua hai suất mì thịt bò về, có chút thất vọng, “Sao ít thịt như vậy? Không phải nói người thành phố đều ăn rất ngon sao? Chút thịt thế này không đủ nhét ke răng.”
Trình Phi Dương nhíu mày, “Nếu em ăn không quen thì cứ đặt ở kia, đợi chút nữa anh mang em đi ra ngoài, chính em xem muốn ăn cái gì, thì tu mua cho mình ăn”
Tính tình của Trình Phi Dương là như vậy, hắn mới mặc kệ Chu Vân là em họ của ai, chỉ cân khó chịu liền trực tiếp dỗi trở về.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT