“Haiz… Đáng lẽ ra tôi nên rước tiểu mỹ nữ dịu dàng Nhan Nhan lên xe mới đúng chứ!” Lâu Từ Dương vừa lái xe vừa thở dài một tiếng.
“À, anh nói chị gái của em sao? Nhưng chị ấy là dị năng giả hệ trị liệu của bọn em. Phải ở lại chăm sóc cho Lẫm ca.”
Lâu Từ Dương có chút bất ngờ nhìn Tiểu Lục.
“Hai người là chị em ruột sao? Nhìn không giống nhau lắm.”
“Mọi người cũng đều nói như vậy đấy! Tên đầy đủ của em là Nhan Lục, nhưng người quen vẫn hay gọi em là Tiểu Lục nên có rất nhiều người không nhận ra bọn em là chị em ruột.” Nhan Lục có chút ngượng ngùng gãi đầu.
Vân Nhạc Kỳ nhìn cảnh này liền có chút nhớ Thanh Y. Trước đây Thanh Y vẫn thường hay nói muốn làm chị gái của hắn. Nhưng lúc đó Vân Nhạc Kỳ cảm thấy để một cô gái chỉ bằng tuổi em trai mình làm chị gái của mình có vẻ rất kỳ cục nên vẫn luôn không đồng ý.
Nhưng Vân Nhạc Kỳ biết, Thanh Y vẫn luôn coi mình là em trai của cô. Khi thành Hy Vọng vừa mới xây dựng, bọn họ thật sự rất khó khăn. Vân Nhạc Kỳ vẫn luôn phải chạy đôn chạy đáo để tìm kiếm vật tư và kêu gọi dị năng giả cho thành Hy Vọng.
Nhiêu lúc vất vả đến mức chân không chạm đất, vừa hoàn thành xong nhiệm vụ này, còn chưa kịp nghỉ ngơi được vài tiếng đã phải làm nhiệm vụ kia. Thanh Y lúc đó vẫn luôn đi theo Vân Nhạc Kỳ cũng không một lời oán thán, lúc nào cũng nở nụ cười an ủi Vân Nhạc Kỳ.
“Đợi sau này thành Hy Vọng phát triển thật tốt. Chị nhất định sẽ lấy mảnh đất đẹp nhất của thành Hy Vọng để xây cho Kỳ Kỳ một ngôi nhà ấm áp nhất.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play