Ban ngày vô sự, buổi tối ân ái đến nửa đêm, Vũ Trinh cười đùa nói rằng Mai Lang cứ đến tối là biến thành người khác.

Cứ như vậy qua hai ngày, Vũ Trinh bị một phong thư của Xà Công Liễu Thái Chân triệu hồi về yêu thị.

"Sao vậy, lại có chuyện gì sao?"

Liễu Thái Chân đưa cho nàng một phong hồng thư, để nàng tự xem.

Vũ Trinh tiếp nhận, liếc mắt một cái đã đọc xong phong thư với lời lẽ thành khẩn khiêm tốn này, chậc lưỡi hai tiếng: "Hiếm thay, cả nhà dời đến yêu thị Trường An, chớp mắt đã thêm hơn bốn mươi yêu quái, khó trách ngươi phải gọi ta đến."

Buông tờ hồng thư xuống, Vũ Trinh hỏi: "Đã điều tra chưa? Cả gia đình hồ ly tỉnh này, vì sao đột nhiên cử tộc dời đến Trường An vậy? Thật giống như bọn chúng viết sao?"

Liễu Thái Chân đáp: "Sai biệt không nhiều, bọn họ vốn sinh sống ở phương Cừ Châu, do đại gia tộc phụng dưỡng bọn họ bị diệt vong, bọn họ mất đi nguồn cung dưỡng, hơn nữa gần đây bên Cừ Châu bất ổn, hình như xuất hiện đại yêu quái gây chuyện, những hồ ly tinh này lực lượng không mạnh, muốn bảo hộ tộc nhân, dứt khoát trực tiếp dời đến Trường An, dù sao nơi đây có chúng ta che chở, yêu quái bình thường không gây sự đều có thể an cư lạc nghiệp."

Vũ Trinh nói: "Vậy ngươi đã đồng ý cho bọn họ tới rồi ư?"

Liễu Thái Chân dùng cán bút chỉ vào một cái rương gỗ trắc bên cạnh, Vũ Trinh tiến lại mở ra nhìn qua, gật gật đầu,"Ừm, không tồi, rất có thành ý, vậy thì để bọn họ tới đi."

Dù sao đây cũng là đô thị phồn hoa nhất thiên hạ, nhân khẩu đông đúc, yêu quái cũng không ít, lại có Miêu Công Xà Công che chở, tự nhiên không thể tùy tiện để bất cứ yêu quái nào cũng có thể cư trú trong yêu thị, trước hết phải đảm bảo không làm việc nguy hại đến người bình thường, không được gây rối, sau đó đương nhiên cũng không thể thiếu sự tinh tế và có mắt nhìn.

Bên kia Cừ Châu có một tiểu gia tộc hồ ly tỉnh, hơn bốn mươi yêu quái, ngàn dặm xa xôi chuyển đến Trường An thành, Vũ Trinh và Liễu Thái Chân nhìn cái rương kia, thái độ không tệ, tự mình dẫn bọn họ vào Yêu thị.

Muốn trú ngụ trong Yêu thị, phải đóng dấu hai phương bảo ấn trên người, hai ấn do Miêu Công và Xà Công nắm giữ.

Sau khi đóng hai ấn này trên người, có thể tự do ra vào Đông Tây Yêu thị mà không bị xem như kẻ lẻn vào.

Hơn nữa, có hai bảo ấn này đóng dấu, vạn nhất bọn họ bị hại ở Trường An, Miêu Công và Xà Công sẽ phát hiện, chính là một bùa hộ mệnh.

Trong màn đêm tĩnh lặng của Trường An, một chiếc đèn lồng đỏ soi sáng không gian xung quanh.

Người cầm đèn lồng là một con hồ ly da vàng mặc áo ngoài trắng, phía sau còn có bốn con hồ ly nhỏ hơn khiêng một cái kiệu, bên trong một hồ ly trắng ba đuôi đang ngồi.

Theo sau kiệu là những con hồ ly lớn nhỏ ôm hộp xách rương.

Tuy có dáng vẻ hồ ly nhưng cử chỉ thần thái không khác gì loài người.

Đoàn hồ ly này dừng chân trước cổng phường thị tối tăm, con hồ ly trong kiệu bước ra, hành lễ về phía cổng phường.

Chỉ thấy ánh sáng lóe lên, đoàn hồ ly biến mất.

Khi xuất hiện trở lại, trước mặt bọn họ đã là cảnh tượng nhộn nhịp của Đông Tây Yêu thị, qua lại đều là những sinh vật phi nhân.

Dưới cổng phường đứng hai bóng người cao lớn.

"Hoan nghênh đến Trường An Yêu Thị." Vũ Trinh mặc áo đỏ cổ lật Hồ phục mỉm cười nói với bọn họ, Liễu Thái Chân mặc bộ váy màu trắng đứng bên cạnh nàng cũng thản nhiên gật đầu chào hỏi.

Thấy các nàng chờ đợi ở đây, Tam Vĩ Bạch Hồ thụ sủng nhược kinh, hướng về phía các nàng hành lễ gật đầu, thanh âm mảnh mai ôn nhu, phân không rõ nam nữ,"Làm phiển Miêu Công Xà Công, về sau còn xin được quan tâm chiếu cố."

Phường Tuyên Dương bên cạnh Đông thị mới dọn đến một hộ họ Bạch, trong nhà có quản gia bộc dịch mấy chục người, chủ tử là một đôi huynh muội, nghe nói là từ Cừ Châu dời đến Trường An.

Vừa đến Trường An liền mua một tòa trạch viện ở phường Tuyên Dương, nghe nói đã từng có quỷ, chỉ trong vài ngày đã quét dọn sạch sẽ trang nhã, mà dung mạo của Bạch lang quân và Bạch nương tử huynh muội kia lại xinh đẹp tuyệt trần, khiến những người từng gặp qua bọn họ đều say sưa bàn tán.

Bạch lang quân dung mạo tuấn tú, khí độ phong lưu, lại hào phóng xa xỉ, rất nhanh đã chen chân vào giới phú quý Trường An, tạo ra một phen tiếng tăm.

Mai Trục Vũ khi ở Hình bộ nghe người ta nhắc đến Bạch lang quân này, vốn chẳng hề để ý, nhưng khi nhìn thấy vị Bạch lang quân trong truyền thuyết kia cùng Vũ Trinh sánh bước, trong lòng hắn bỗng sinh ra cảnh giác và bất mãn.

Đương nhiên, không phải vì chuyện nhìn thấy tân nương của mình thân thiết với nam tử xa lạ, mà là bởi vì hắn liếc mắt một cái đã thấu suốt Bạch lang quân là hồ ly tinh.

Yêu quái tuy có thiện ác khác nhau, nhưng phần lớn đều có hại cho nhân loại.

Huống chỉ loài hồ ly tinh, dù không có ý hai naười.

nhưng nếu lui tới nuá aần với người thường, cñng sẽ hút mất tịnh khí trên người họ.

Tinh khí hao tổn nhiều, nhẹ thì mệt mỏi, nặng thì giảm thọ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play