Sau Khi Xuyên Thành Nữ Chính Tiểu Bạch Hoa

Chương 8: Anh chính là kẻ lừa gạt


1 tuần

trướctiếp

Ba tiếng sau, hai người mặt đối mặt ngồi trước bàn ăn, nổi lẩu uyên ương(1) giữa bàn sôi ùng ục ùng ục, vài miếng sách bò (2) ở trong nồi lẩu Hồng Du(*) không ngừng quay cuồng.

(*) Lẩu Hồng Du (bên dưới chú thích (1)): Tiếng Trung là 红油火锅: nếu dịch ra tiếng Việt là Lẩu dầu hồng, nghe hơi kì nên Hi đã dịch theo chữ 红油 (Hồng Du). Nhưng tra google tiếng Việt không có lẩu này, chỉ là dịch nghe cho xuông thôi. Bạn nào biết lẩu này tiếng Việt tên gì không? Xin chỉ giáo....

"Cố tiên sinh ăn nhanh lên, lát nữa sẽ dai mất." Quý Chu Chu một bên vớt vào trong chén, một bên nhắc nhở người đàn ông đối diện.

Cố Quyện Thư không nhanh không chậm vớt một miếng, trong lúc giơ tay nhấc chân tràn đầy ung dung, giống như trời có sập xuống cũng không thể khiến anh nhanh hơn nửa phần. Quý Chu Chu nhìn đến nóng lòng, đành phải dùng muôi vớt giúp anh.

Cố Quyện Thư đang cúi đầu ăn cơm, đột nhiên trong chén nhiều một ít thịt bò cuộn (3) và sách bò. Anh dừng một chút, sau đó vùi đầu ăn cơm.

Vì thế trong toàn bộ quá trình, Cố Quyện Thư đều không ngẩng đầu, vốn thời gian ăn lẩu phải tốn nhiều thời gian nhất, vậy mà thời gian ăn xong lại ngắn hơn so với ngày thường.

Nhìn thấy Cố Quyện Thư ăn nhiều gấp đôi so với bình thường, nụ cười trên mặt Chu Trường Quân càng thêm rõ ràng. Đợi lúc Cố Quyện Thư đứng lên quay về phòng, nhiệt tình nói chuyện với Quý Chu Chu: "Chu Chu này, trở về phòng sao? Hay là đi xem tivi một chút đi, gần đây có bộ phim truyền hình đặc biệt hot."

"Không xem, cốt truyện tôi đã biết hết rồi, không có ý nghĩa." Quý Chu Chu thuận miệng nói.

Cố Quyện Thư vừa mới đi tới cửa lập tức dừng lại, sau một hồi quay đầu lại nhìn về phía Quý Chu Chu: "Em, lại đây với tôi."

"?"

Quý Chu Chu không rõ lí do nhìn về phía Chu Trường Quân, lại thấy được ánh mắt hối thúc của ông ấy, bất đắt dĩ đành phải theo đi ra ngoài. Kết quả một đường đi theo vậy mà vào phòng anh.

Tuy Quý Chu Chu đến Cố gia cũng coi là một khoảng thời gian, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên đến phòng Cố Quyện Thư. Vừa vào cửa thì đã nhận sự công kích mạnh mẽ của giai cấp tư sản.

Căn phòng rất lớn, chủ yếu là màu trắng xám, hình như tất cả đều là trang trí vải nghệ thuật. Mặc dù là phong cách lãnh đạm, nhưng khắp nơi lấy sự thoải mái làm chủ đề, vì vậy coi như là bình dân.

Quý Chu Chu như có điều suy nghĩ, đánh giá nơi này. Từ lúc cô mới vừa xuyên qua đã phát hiện, hơi thở cuộc sống của ngôi nhà này rất đậm, cho thấy nội tâm của chủ nhân nơi này cũng không hề kiên định. Nhưng nếu nội tâm của Cố Quyện Thư mềm mỏng, vì sao lại giết người giống như nhẹ nhàng nghiền chết một con kiến?

...... Có thể bởi vì tác giả dự tính vấn đề xảy ra chứ.

Lúc Quý Chu Chu đang định đi sâu vào suy nghĩ Cố Quyện Thư là người gì, đột nhiên nhớ tới nơi này là thế giới ảo, chuyện suy luận thiếu sót là rất có khả năng, cho nên truy xét cũng không có ý nghĩa gì.

"Lại đây."

Khi suy nghĩ của Quý Chu Chu đang phát tán, giọng nói của Cố Quyện Thư từ phía trước truyền đến.

Quý Chu Chu hoàn hồn, sau khi nhìn thấy bộ dáng lúc này của anh, trong lòng đột nhiên căng thẳng. Lúc này Cố Quyện Thư ngồi trên giường lớn của anh, phía sau lưng dựa vào cái gối mềm lớn, thần sắc lười biếng thả lỏng ngồi ở đằng đó, trong tay cầm một thứ gì đó. Vốn dĩ anh lớn lên thì đã đẹp trai, một khuôn mặt xinh đẹp không giống người phàm, lúc này cởi hai cúc áo ra, lộ ra xương quai xanh tinh xảo nhô lên, càng giống như yêu tinh vậy. Ánh đèn trong phòng ngủ mang màu sắc dịu dàng, rơi ở trên môi anh, nhuộm ra một tia sáng bóng, càng làm cho bầu không khí mập mờ dị thường.

Trai đơn gái chiếc ở chung một phòng, lại không phải quan hệ đứng đắn gì, vào lúc này người đàn ông đột nhiên kêu đến bên giường, có vẻ như muốn nói mấy cái hạng mục trăm triệu.

Quý Chu Chu ngẩn ngơ nhìn anh, không biết cốt truyện sao lại phát triển thành như vậy rồi.

Thấy cô chậm chạp bất động, Cố Quyện Thư lại nhấn mạnh một lần: "Lại đây."

"Tôi......"

Quý Chu Chu mới vừa toát ra một chữ, những chữ còn lại đều biến mất. Lần đầu tiên đối mặt tình cảnh như vậy có chút lúng túng.

Lúc đầu thế mà biết không sẽ ** mới đồng ý ở lại a!

Cô lèo nhèo quá rõ ràng, Cố Quyện Thư không vui nhíu mày. Bình thường anh chính là một quý thiếu gia vô hại, nhưng một khi nghiêm túc không vui, không có ai không khiếp sợ khí thế của anh.

Quý Chu Chu liếm môi một cái, khóc không ra nước mắt đi đến trước mặt anh ta: "Cố tiên sinh."

"Ngồi xuống."

Quý Chu Chu do dự một chút, lo lắng ngồi bên cạnh anh. Giường thoải mái như cô muốn vậy nhưng cô lại như ngồi trên bàn chông, trong đầu xẹt qua rất nhiều suy nghĩ, nhưng không thể nghĩ được một cách đáp lời.

Sức lực nam nữ khác xa, cô lại là đồ chơi nam chính tặng cho Cố Quyện Thư, e là phản kháng cũng sẽ không thành công, ngược lại có thể khiến cho mọi chuyện tồi tệ hơn.

Cô gian nan nhìn Cố Quyện Thư một cái. Chết tiệt, sườn mặt đẹp trai của người đàn ông này. Bỏ đi, bỏ đi, người đàn ông đẹp trai như vậy, cô cũng không có thiệt thòi gì.

"Anh nhẹ chút......"

"Tôi có chuyện muốn hỏi."

Giọng nói của hai người đồng thời vang lên, giây tiếp theo, đồ vật trong tay Cố Quyện Thư chợt lóe ánh sáng đỏ, tivi đối diện giường lớn lập tức sáng lên.

"Thiên Tứ! Không được!" Mẹ kế quyến rũ ở trong tivi đang đau lòng.

Căn phòng bên ngoài tivi một mảnh yên lặng. Cuối cùng, lúc nhiệt độ trên mặt Quý Chu Chu càng ngày càng cao, Cố Quyện Thư nheo mắt lại: "Tôi nhẹ chút cái gì?"

"......"

"Em cho rằng tôi muốn làm cái gì?"

Quý Chu Chu chỉ muốn đem mình chôn đi. Cố Quyện Thư liếc mắt quét từ đầu đến chân cô một cái, hơi hơi nhướng mày: "Em đừng có mơ."

Quý Chu Chu: "......" Cho tôi một phát súng đi! Để tôi chết đi!

Tác giả có lời muốn nói:

Quyện Tể: Bây giờ vấn đề lớn nhất của em chính là: ăn quá no, nghĩ quá nhiều.

Chu Chu:...... Hứ.

Bây giờ mọi người nhìn thấy đều là một mặt ngoan ngoãn của Quyện Tể, sau này sẽ dần dần không ngoan... Nhưng bản chất khi ở chung với Chu Chu vẫn là phẩm hạnh này.

...

Bên tai vẫn còn tiếng khóc thê lương của mẹ kế, tâm trạng phập phồng của Quý Chu Chu còn lớn hơn so với mẹ kế. Bình tĩnh mà xem xét, lấy giá trị nhan sắc bây giờ của hai người mà nói, nếu thật sự muốn có chút gì đó, để ai nhìn cũng giống như là Quý Chu Chu đang chiếm tiện nghi, nhưng...

Loại chuyện này nói ra thì không có ý nghĩa chứ?! Quý Chu Chu trong nháy mắt tức muốn hộc máu: "Chính anh làm chuyện kỳ quái, còn không biết xấu hổ nói tôi, vừa vào cửa đã kêu lên giường, là một người cũng sẽ hiểu sai chứ?"

Cố Quyện Thư ẩn ẩn nhìn cô một cái: "Em giống như rất thất vọng."

"Đúng vậy, vô cùng thất vọng. Dù sao Cố tiên sinh, người thì đẹp trai lại nhiều tiền, dáng cao chân dài, khí lớn......" Sau khi Quý Chu Chu ý thức được mình không lựa lời mà nói, đột nhiên im miệng.

Đàn ông nào, bao giờ cũng đối với phương diện này hơi nhạy cảm. Cố Quyện Thư nheo đôi mắt lại: "Khí lớn cái gì?"

"Cái gì khí lớn? Ngài nghe sai rồi." Quý Chu Chu nghiêng nghiêng đầu, nhanh chóng nói sang chuyện khác: "Ngài không phải có chuyện muốn hỏi tôi à? Xin hỏi chuyện gì nha."

Cố Quyện Thư liếc cô một cái, giảm nhỏ âm thanh trong tivi một chút, dựa gối hỏi: "Nội dung tập này là gì?"

"...... Tôi không biết nha." Quý Chu Chu vô tội mở to đôi mắt.

Cố Quyện Thư im lặng, chớp mắt một cái, chầm chậm mở miệng: "Bây giờ là ở trên giường."

"?"

"Có phải em đã quên rồi không, tôi ở trên giường thường xuyên không phải người, còn sẽ đem em trói......"

"Được được được, tôi sai rồi được chưa, có thể đem đoạn này quên đi không." Quý Chu Chu hơi đau đầu.

Cố Quyện Thư lười biếng nhìn cô: "Vậy đừng nói dối."

"Tôi không bao giờ nói dối, sau này chỉ nói thật với Cố tiên sinh." Quý Chu Chu chắp tay xin tha. Sau khi nhìn chăm chú tivi một lúc lâu, nhớ lại cốt truyện đoạn này: "Tiếp theo chắc là mẹ kế mang thai chứ, Thiên Tứ đã biết chuyện xét nghiệm ADN rất hối hận, liền đi tìm ba anh ta đối chất, sau đó phát hiện ba anh ta là kẻ thù giết ba ruột của anh ta, cho nên......"

Quý Chu Chu đang nói, Cố Quyện Thư bịt miệng cô lại. Bàn tay thon dài gần như bịt kín hơn phân nửa khuôn mặt của cô, chóp mũi nhanh chóng quanh quẩn đọng lại mùi sữa tắm nhẹ nhàng khoan khoái của người đàn ông. Quý Chu Chu cứng đờ bất động tại chỗ.

"Trước đừng nói."

"...... Ừm." Quý Chu Chu ngoan ngoãn lên tiếng. Hơi thở yếu ớt phả lên tay Cố Quyện Thư, ấm áp lại mang chút ngưa ngứa. Cố Quyện Thư nhanh chóng lấy tay ra.

Quý Chu Chu lấy lại được hô hấp, lập tức ngồi cách xa anh một chút, chỉ thấy anh lấy di động ra: "Tiếp tục."

"À." Quý Chu Chu khụ một tiếng: "Vì vậy, anh ta cho rằng mẹ kế cùng một giuộc với ba anh ta nên vô cùng đau khổ. Sau khi biết mẹ kế mang thai cũng không tin là con của mình, sau đó......"

"Cô làm sao biết được?!" Đột nhiên truyền ra giọng nói của một người đàn ông, Quý Chu Chu hoảng sợ, sau khi đôi mắt quét một vòng thì dừng ở trên di động Cố Quyện Thư: "Cô là ai? Có phải nhân viên công tác đoàn phim không! Quyện Thư, anh bắt cô ấy lại, tôi lập tức đến liền!"

Tút tút......

Quý Chu Chu toát ra một phần dự cảm không tốt: "Anh ta là ai?"

"Đạo diễn bộ phim này." Cố Quyện Thư không nhanh không chậm nói.

Quý Chu Chu quả thật muốn điên: "Tại sao anh quen biết đạo diễn!"

"Bởi vì tôi là nhà đầu tư."

Bang! Trong tivi truyền đến âm thanh tiếng sét đánh, nam chính Thiên Tứ đối với mẹ kế quyến rũ của anh ta gào thét: "Em chính kẻ lừa gạt! Từ đầu tới cuối đều lừa gạt cảm tình của tôi!"

Tiếp theo hình ảnh gián đoạn, nhạc phim kết thúc bắt đầu. Lúc này Quý Chu Chu mới thấy rõ, một gạch đầu dòng hiện ra nhà đầu tư Cố Quyện...... Cho nên cô ngay trước mặt nhà đầu tư công khai tiết lộ cốt truyện?

"Tôi đầu tư tư nhân, thì không dùng tên thật." Cố Quyện Thư tốt bụng giải thích.

Quý Chu Chu khóc không ra nước mắt, cô nhìn anh lên án: "Anh chính là kẻ lừa gạt, từ đầu tới cuối đều đang lừa gạt cảm tình của tôi."

Nếu biết anh liên quan đến bộ phim nhiều như vậy, cô khẳng định sẽ không nhiều chuyện. Bây giờ tốt rồi, đạo diễn người ta muốn đến chất vấn cô, cô mau chóng nghĩ ra cái lý do, đem chuyện này lừa gạt cho qua thật tốt.

Nghe lời kịch quen thuộc, Cố Quyện Thư im lặng.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp