"Lão phu nhân, đã lâu không gặp." Trương Nhã Quyên vội kéo tay áo Thẩm Dã, trên mặt treo một nụ cười hơi sợ sệt. Cho dù không kết thân với Cố gia, nhưng sự sợ hãi đối với vị lão phu nhân này cũng khắc sâu trong lòng cô ta.
Lão phu nhân dường như không phát hiện địch ý của Thẩm Dã, ôn hòa nhìn về phía cô dâu chú rể cười cười, rồi nói vài câu tri kỷ với Trương Nhã Quyên: "Ta còn coi con là cô gái nhỏ đó, chớp mắt con đã lấy chồng rồi, thời gian thật sự trôi qua quá nhanh, bất tri bất giác ta cũng già đi rất nhiều."
"Người không già chút nào, người còn trẻ đó." Trương Nhã Quyên vội vàng phụ họa, sau đó ngước nhìn về phía Thẩm Dã.
Khi lần đầu tiên Trương Nhã Quyên nhắc nhở Thẩm Dã cũng đã sớm khôi phục bình thường, thu dọn sạch sẽ tất cả những địch ý hận ý đó, giống như vẫn là một người đàn ông ưu nhã, điềm đạm: "Lão phu nhân, lần đầu gặp mặt, con tên Thẩm Dã."
"Ông nội con mới vừa rồi đã giới thiệu, người trẻ tuổi quả nhiên rất có tinh thần, Trương gia thật là có phúc quá." Lão phu nhân nhàn nhạt mở miệng.
Thẩm Dã cười khẽ: "Lão phu nhân khách sáo rồi, xem ra tinh thần của người không tệ, vừa nhìn đã biết sẽ sống lâu trăm tuổi. Con kính người một ly, hi vọng bà sức khỏe dồi dào, sống lâu có phúc."
"Nhận lời chúc tốt lành của con." Lão phu nhân giơ ly rượu lên, chờ Thẩm Dã uống hết rượu trong ly thì mới nhấp nhẹ một hớp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play