Quý Chu Chu cảm giác mình bị ngượng đỏ mặt, nhưng không thể phủ nhận chính là, trong thân thể như có một bàn tay nhỏ xem trái tim cô thành một quả bóng mà vỗ về vậy. Trong lúc tim cô phiền não đập loạn, thì bàn tay nhỏ lại quý trọng nâng lấy, dịu dàng vỗ về như suối nước nóng.
Cho nên khi Cố Quyện Thư đi tới, cô theo bản năng bắt lấy tay anh. Mặt Cố Quyện Thư lập tức đen xuống, đây là bị bắt nạt thành cái dạng gì, mới có thể bất giác tìm kiếm sự che chở của anh? Vừa rồi anh không nên chờ Chu Trường Quân, mà nên cùng cô đến đây.
"Sao anh lại tới đây?" Quý Chu Chu nhỏ giọng hỏi.
Biểu cảm của Cố Quyện Thư không tốt lắm: "Không tới để nhìn bọn họ bắt nạt em?" Anh vốn cho rằng chỉ là chuyện cãi nhau, một mình Quý Chu Chu đủ rồi, vì vậy anh tới chậm một chút cũng được, nhưng không ngờ đã bắt đầu động tay.
Nếu anh đến muộn một chút, có phải con quái vật xấu xí này sẽ đánh người?
Con trai của dì Kiều Tây đang cầm cây gậy bị ánh mắt lạnh thấu xương của anh liếc qua, thiếu chút nữa quăng cây gậy trong tay đi, nhưng anh ta cắn răng nhìn Cố Quyện Thư, không chịu nhượng bộ một bước. Chí Cường không tin, trước mặt mọi người, người này còn có thể làm gì mình sao.
"Chú Chu đưa thuốc tới rồi?" Vào thời điểm này rồi, Quý Chu Chu còn nhớ thương chuyện đó, nhìn một vòng không thấy Chu Trường Quân, nên nhịn không được hỏi một câu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play