Lý Mai cố kìm nén cơn giận đang dâng trào, cố gắng giữ nụ cười trên mặt, nói: “Thím cả, thím cũng biết nhà cháu nghèo, em trai cháu lại ốm yếu, nên cháu mới mua ít thịt để bồi bổ cho nó. Lần tới cháu mua thịt, nhất định sẽ mang đến biếu bà nội.”
Thím cả hừ lạnh một tiếng, “Nói suông thì có ích gì, làm người phải có lương tâm. Bà nội cháu bỏ tiền chữa bệnh cho em trai cháu, cháu không nên báo hiếu bà à?”
Cái bà này, đúng là miệng lưỡi trơ trẽn, còn nói chuyện lương tâm. Nếu bà nói đến lương tâm, tại sao chính bà không mua miếng thịt mà biếu bà nội đi? Toàn là nói suông mà chẳng làm được gì... Lý Mai cúi đầu, âm thầm đảo mắt và không thèm quan tâm đến bà thím nữa, cô quay người và bước nhanh về nhà.
Thấy Lý Mai phớt lờ mình mà đi thẳng về nhà, thím cả tức đến nỗi lửa giận bốc lên. Bà bắt đầu lẩm bẩm những lời không mấy hay ho: “Hừ, cái thứ hư hỏng, nhà thì nghèo còn ăn thịt, không biết có cái phúc mà ăn không nữa. Chắc là mệnh cứng quá nên làm chồng chết rồi, đã vậy còn phải đi vay tiền…”
Trời lạnh, chẳng ai ra ngoài để quan tâm đến bà ta, bà đành lẩm bẩm một mình rồi quay về. Trên đường, bà còn nghĩ xem làm thế nào để đến nhà mẹ chồng mà mách lẻo.
Lý Mai về nhà, cô treo miếng thịt lên mái hiên cho đông lại. Thấy vậy, Lý Hương hỏi: “Chị, thịt này ở đâu ra vậy? Sao hôm nay chị lại mang về nhiều đồ ăn ngon như thế? Chị, đừng tiêu tiền phung phí, nếu hết tiền rồi thì làm sao mà mua được những thứ khác?”
Lý Mai không ngờ rằng mình lại bị em gái dạy dỗ, liền quay lại cười đáp: “Thịt này là người ta tặng, không mất tiền đâu. Hương Nhi, chị đã nói rồi, chị sẽ kiếm tiền, em cứ yên tâm. Sau này chị sẽ cho em và Thành Văn ăn ngon, mặc đẹp. Chị nói được thì sẽ làm được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT