Trừ bỏ ngày đầu tiên sinh ra con bé khóc rất vang dội, sau đó cũng không thích khóc nữa. Chẳng những không khóc, còn biết mỉm cười ngọt ngào, quá làm cho người ta thích. Thẩm Thanh Nguyệt cùng Hạ Chính Thần đều rất chiều con.
Đứa nhỏ chưa sinh ra đã chuẩn bị một tủ quần áo. Hiện tại mỗi ngày đổi một bộ. Hôm nay mặc áo lót màu hồng nhạt.
Ai nhìn thấy cũng hận không thể thơm một ngụm, bọn họ nuôi đứa nhỏ trắng trắng mềm mềm.
Thẩm Thanh Nguyệt nói: “Thật hy vọng đứa nhỏ lớn nhanh lên, em muốn dẫn con bé ra ngoài chơi.”
Đại Hoa thẩm nói: “Đứa nhỏ lớn lên như thổi, nhoáng cái liền trưởng thành.” Mọi người thăm dứa nhỏ xong đều rời đi, Thẩm Thanh Nguyệt còn đang ở cữ, phải nghỉ ngơi.
Bọn họ vừa đi, đứa nhỏ liền mệt nhọc, Hạ Chính Thần đặt đứa nhỏ vào cũi, Hạ Ngọc dốc hết sức đá chân, không có biện pháp, Hạ Chính Thần đành phải đặt bên cạnh Thẩm Thanh Nguyệt, quả nhiên đứa nhỏ ngoan ngoãn ngáp một cái liền nhắm mắt lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play