Từ Thiên tát thẳng vào mặt mẹ hắn: “Mẹ đi Lưu gia thôn làm gì, hiện tại thì hay rồi, tất cả mọi đều người biết mẹ tôi chạy theo người khác, tôi còn ra đường như thế nào?”
Bạch quả phụ người này làm trò bên ngoài thì rất đanh đá, nhưng bị chính con trai một tay nuôi lớn đánh một bạt tai, ngược lại không dám nói gì.
Chẳng những không tức giận, còn ở bên cạnh nói: “Ai biết bọn họ sẽ báo cảnh sát chứ. Chạy thì chạy, vốn dĩ cũng không quá vừa ý với nó, đến lúc đó mẹ lại tìm cho con một hoa cúc đại khuê nữ.”
Từ Thiên lúc này mới không nói lời nào.
Cũng trùng hợp!
Đám người nhà cũ Thẩm gia ở bên ngoài không sống tốt, cũng không tìm được việc, cả đám xa rời quê hương, đều có điểm nhớ nhà!
Dù sợ bị người trong thôn chê cười, nhưng chê cười không ăn no được, không để ý tới là được. Ở trong thôn tốt xấu có phòng có đất, chắc chắn thoải mái hơn sống bên ngoài. Ở bên ngoài, nói một câu khó nghe, uống chén nước cũng tốn tiền.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play