Đầu bếp Lưu chịu không nổi ủy khuất này. Nhìn mọi người trong xưởng thà rằng ăn cà tím, đậu hủ ma bà không tới bên này ăn.
Nhịn không được nói một câu: “Lợn rừng ăn không hết tế trấu.”
Sau đó đi tìm Hứa phó xưởng.
Tìm Hứa phó xưởng chính là cáo trạng. Đầu bếp Lưu mở miệng: “Tôi cho rằng nhà ăn vẫn nên dùng để bán đồ ăn, không thể dùng một ít đồ vật bàng môn tả đạo linh tinh để loè thiên hạ.”
Tuy hắn không điểm danh nói ai, nhưng cùng tồn tại thực đường, còn có thể nói ai.
Hứa phó xưởng nói: “Cửa sổ đặc sắc của Thẩm Thanh Nguyệt, phía trước luôn thay đổi đa dạng như vậy. Lúc bán lẩu cay, lúc bán cơm hộp, lúc làm nướng BBQ, lại có sủi cảo. Người trong xưởng đều đã quen.” Còn mang đến kinh hỉ cho mọi người.
Đầu bếp Lưu nói: “Những thứ này tôi đều có thể lý giải, nhưng bán trái cây có phải hơi quá rồi không. Đặc biệt là dưa hấu, lúc ăn còn chảy nước đầy đất, người đi qua đi lại, nếu có người té ngã cũng không tốt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play