Nhớ thương chuyện này, cả đêm Thẩm Thanh Nguyệt cũng không ngủ sâu.
Ngày hôm sau Thẩm Thanh Nguyệt trở người trong nhà và một phần người trong thôn đến huyện thành trước.
Xe không trở hết nhiều người như vậy, phải đi vài lượt.
Trong thôn những người được ngồi xe liên tục khen ngợi.
“Chiếc xe này thật thoải mái. Sướng hơn ngồi xe buýt.”
“Đừng nói ngồi xe buýt. Người bán vé cứ mang bộ mặt như nhà có đám. Đường đất chỗ chúng ta xóc nảy, đặc biệt buồn nôn.” Ngồi cái xe này hở mui, gió thổi qua, đầu óc đều trong trẻo.
Trong thôn có người mua xe, cũng chính là Thẩm Thanh Nguyệt, bọn họ cũng được thơm lây ngồi rất nhiều lần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT